NHỚ THƯƠNG

Đêm hè rả rích hạt mưa rơi
Gợi lại năm nào bạn với tôi
Thuở ấy kề vai về một lối
Bây giờ rẽ bước ở hai nơi
Hình xưa khắc đậm vào tâm nhớ
Bóng cũ chìm sâu để dạ vùi
Đọng mãi trong lòng bao kỷ niệm
Thương hoài trọn kiếp đấy người ơi!
Thi Nang

LẠC LÕNG

Bây giờ đất khách đã vào thu
Ở chốn quê nhà gió hạ ru
Bến cũ vườn hoang vàng nắng quái
Nhà xưa ngõ vắng trắng sương mù
Bơ vơ cuối nẻo tìm nơi trú
Lạc lõng bên đường kiếm chỗ tu
Cho đến khi nào tim hết đập
Là ta thoát khỏi cảnh ao tù
Thi Nang

LÒNG SON

Suốt đời gìn giữ trái tim son
Mãi ước trăm năm được vẹn tròn
Nuốt lệ thương người về cuối biển
Ôm lòng xót kẻ ở đầu non
Bền tâm ngóng đợi dù gan héo
Vững dạ chờ mong dẫu gót mòn
Sóng cả không làm thay đổi chí
Bao ngày bến vẫn nhớ thuyền con
Thi Nang

DỪNG BƯỚC SÔNG HỒ

Mỏi gối chồn chân sắp xuống mồ
Từ đây giã biệt bước sông hồ
Treo cung chẳng sợ sương đông lạnh
Gác kiếm không màng nắng hạ khô
Sáng sáng thăm vườn cành trĩu quả
Chiều chiều tưới bưởi nước lưng xô
Việc nhà phụ giúp cho chu tất
Phó mặc hiền thê sắm sửa đồ
Thi Nang

VƯƠNG VẤN

Hằng đêm xướng họa chỉ vài giờ
Những phút thanh nhàn mới đọc thơ
Tối ngắm vầng trăng nằm sóng soải
Ngày nhìn dáng liễu đứng chơ vơ
Về nơi Thư Quán đan mong ước
Đến chốn Thi Đàn dệt mộng mơ
Thả chữ gieo vần cho đỡ nhớ
Buồn vui lẫn lộn biết đâu ngờ!

Buồn vui lẫn lộn biết đâu ngờ!
Thỉnh thoảng quay về với giấc mơ
Quẫn trí bao lần lo vớ vẩn
Đau lòng những lúc nghĩ vu vơ
Hình xưa đọng lại trên trang sách
Bóng cũ chìm vào dưới áng thơ
Tình bạn ngày nao vương vấn mãi
Từ hôm gặp gỡ đến bây giờ…
Thi Nang