NHỚ CỐ NHÂN

Lặng lẽ bên bờ nhớ cố nhân
Chiều mong sáng đợi biết bao lần!
Không đi một nẻo do duyên bạc
Đã ở hai phương bởi số bần
Vững dạ rèn tâm mà luyện chí
Bền lòng dưỡng tánh để tu thân
Đường trần sóng gió chia đôi ngả!
Hẹn buổi tương phùng thắm nghĩa ân.
Thi Nang

ĐỢI NGƯỜI SUỐT XUÂN

Vàng tràng thắm nhụy điểm tô mai
Ấp ủ duyên ai để đợi hoài
Nàng nhớ mãi in hình bóng rũ
Lối mòn còn đọng sắc hương phai
Choàng khăn tủi phận sầu tâm héo
Nhỏ lệ hờn tình xót mộng say
Làng xóm phủ sương mờ ảo ảnh
Hoang vườn gió quyện cánh đài bay.

Bay đài cánh quyện gió vườn hoang
Ảnh ảo mờ sương phủ xóm làng
Say mộng xót tình hờn lệ nhỏ
Héo tâm sầu phận tủi khăn choàng
Phai hương sắc đọng còn mòn lối
Rũ bóng hình in mãi nhớ nàng
Hoài đợi để ai duyên ủ ấp
Mai tô điểm nhụy thắm tràng vàng
Thi Nang

HẾT VẨN VƠ

Thôi nhé!Từ rày hết vẩn 
Dừng ngay mơ mộng chẳng trông chờ
Bên dòng nước suối lờ cho thỏ
Cạnh lũy tre làng ngỏ với thơ
Hãy chở niềm vui nhờ cánh gió
Thường đem nỗi nhớ bỏ đôi bờ
Quay về nhóm lửa  tim đỏ
Rọi lại lòng người rõ mối 
Thi Nang

LỖI HẸN 2

Lỗi hẹn nên đành bỏ mối
Thuyền ôm ước tách xa bờ
Sương giăng bến đợi mờ hoa cỏ
Trăng chiếu sông thề tỏ tứ thơ
Trở lại đường xưa lờ ý ngỏ
Đi qua lối cũ nhỏ châu chờ
Một mình đứng lặng phờ ngó
Lỗi hẹn nên đành bỏ mối.
Thi Nang

LỖI HẸN

Lặng ngắm mây trời nghĩ vẩn 
Còn chi mơ nữa hết mong chờ!
Sông xưa lũ cuốn mờ mưa gió
Bến cũ trăng về tỏ ý thơ
Nhạn đã bay xa lờ chiếc nỏ
Người đang ngoảnh lại ngó đôi bờ
Ngàn cây lá rụng trơ cành đó
Lỗi hẹn nên đành bỏ mối 
Thi Nang

TRẺ MỒ CÔI

Đau lòng chợt thấy trẻ bơ 
Đứng lặng ngu ngơ mỏi mắt chờ
Mẹ yếu đi xa thờ ảnh nhỏ
Cha già đã khuất bỏ con thơ
Sầu chiều lệ đổ mờ hoa cỏ
Tủi tối trăng soi tỏ bãi bờ
Lẻ bóng âm thầm đờ đẫn ngó
Gió lùa khiến nhện khó chăng !
Thi Nang

BƠ VƠ

Hai đầu cách trở sống bơ vơ
Lặng lẽ ôm  để ngóng chờ
Khói tỏa sương giăng mờ ngọn cỏ
Mây vần ráng nhuộm đỏ hồn thơ
Xa cành lá rụng vờ theo gió
Tách bến thuyền đi bỏ lại bờ
Cảnh cũ vườn xưa giờ khép ngõ
Mong ngày gặp bạn tỏ duyên!
 
Thi Nang