LỖI HẸN 2

Lỗi hẹn nên đành bỏ mối
Thuyền ôm ước tách xa bờ
Sương giăng bến đợi mờ hoa cỏ
Trăng chiếu sông thề tỏ tứ thơ
Trở lại đường xưa lờ ý ngỏ
Đi qua lối cũ nhỏ châu chờ
Một mình đứng lặng phờ ngó
Lỗi hẹn nên đành bỏ mối.
Thi Nang

LỖI HẸN

Lặng ngắm mây trời nghĩ vẩn 
Còn chi mơ nữa hết mong chờ!
Sông xưa lũ cuốn mờ mưa gió
Bến cũ trăng về tỏ ý thơ
Nhạn đã bay xa lờ chiếc nỏ
Người đang ngoảnh lại ngó đôi bờ
Ngàn cây lá rụng trơ cành đó
Lỗi hẹn nên đành bỏ mối 
Thi Nang

TRẺ MỒ CÔI

Đau lòng chợt thấy trẻ bơ 
Đứng lặng ngu ngơ mỏi mắt chờ
Mẹ yếu đi xa thờ ảnh nhỏ
Cha già đã khuất bỏ con thơ
Sầu chiều lệ đổ mờ hoa cỏ
Tủi tối trăng soi tỏ bãi bờ
Lẻ bóng âm thầm đờ đẫn ngó
Gió lùa khiến nhện khó chăng !
Thi Nang

BƠ VƠ

Hai đầu cách trở sống bơ vơ
Lặng lẽ ôm  để ngóng chờ
Khói tỏa sương giăng mờ ngọn cỏ
Mây vần ráng nhuộm đỏ hồn thơ
Xa cành lá rụng vờ theo gió
Tách bến thuyền đi bỏ lại bờ
Cảnh cũ vườn xưa giờ khép ngõ
Mong ngày gặp bạn tỏ duyên!
 
Thi Nang 

ĐÊM TRĂNG

Đêm nay vằng vặc ánh trăng tròn
Lóng lánh sương mềm đọng cỏ non
Nghe tiếng tiêu buồn sầu bóng lẻ
Trông nhành liễu biếc tủi thân thon
Đường xa nhớ mẹ đang tàn úa
Dặm thẳm thương cha đã héo mòn
Ở chốn quê nhà người có biết
Canh trường dỗ giấc mãi chưa ngon!
Thi Nang

CHƠ VƠ

Bên cầu xót liễu đứng chơ
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ mãi đợi chờ
Ngắm ánh trăng vàng bóng thỏ
Nhìn dòng nước biếc ngỏ hồn thơ
Sương khuya phủ xuống mờ cây cỏ
Nắng sớm bừng lên tỏ bến bờ
Trải mấy mùa mong trơ dáng nhỏ
Sao người lại nỡ bỏ đường !
Thi Nang

DUYÊN THẮM

Cau với trầu nồng chỉ một âu
Kề vai hớn hở bước qua cầu
Mền loan cuộn nhớ trao duyên thắm
Gối phụng đan thương xóa nỗi rầu
Vui mới đem về luôn giữ mãi
Buồn xưa khép lại chẳng còn đâu
Trăm năm gắn bó tình mai trúc
Nguyện ước bên nhau đến bạc đầu
Thi Nang

KHÁCH MÁ HỒNG

Khách đợi chờ ai má ửng hồng?
Muốn lường bể ái lấy gì đong?
Ao sâu cọc ngắn lo hao sức!
Vực thẳm sào dài sợ tổn công!
Cối cũ chày xưa không ngại gỗ
Thuyền nào bến ấy chẳng e sông
Cùng nhau giữ vẹn lòng chung thủy
Hạnh phúc bền lâu đẹp vợ chồng
Thi Nang