CON TÀU THIÊN LÝ 2

Con tàu ra đi suốt tháng năm trường,
Vượt bao chặng đường mưa nắng gió sương,
Vững tay lái qua cuồng phong bão tố,
Chở đến cho người hạnh phúc tình thương.

Dâng cho đời ngàn hoa quả ngát hương,
Dành cho người vui hưởng chén mật đường;
Để riêng mình nếm mùi ly mật đắng!
Trên đường đời đầy đau khổ,tai ương…

Bạn đường ơi!Mong người tùy nghi chọn
Toa,ga nào mà bạn mến bạn yêu…
Thi Nang

CON TÀU THIÊN LÝ

Đời hai ta là con tàu thiên lý
Chưa biết sẽ dừng lại ở nơi đâu?
Sáu tỉ người biết ai là tri kỷ?
Dẫu đi xa tàu vẫn nhớ tình đầu.

Tình hai ta như đường ray vạn dặm
Nâng chuyến tàu tình đến cõi mờ xa
Mang hồn ta bay vào chốn thiên hà
Ngoảnh nhìn lại thấy biển đời thăm thẳm.

Lắng đọng vào lòng bao nỗi nhớ thương…
Thi Nang

HAI ĐƯỜNG TIỆM CẬN

Người với ta là hai đường tiệm cận
Xuất phát chung nguồn chung một nỗi đau
Sánh bước kề vai tiến về vô tận
Tuy mãi cận kề nhưng chẳng gặp nhau.
Người với ta là hai chùm tia sáng
Từ tỉ sao muôn đời còn tỏa rạng
Từ ngàn xưa bay mãi đến ngàn sau
Mang theo bao thương nhớ và ước ao…
Chưa gặp nhau mà tình vẫn dạt dào…
Thi Nang

TÌNH TRONG MỘNG

Thương người mong đợi chốn xa khơi
Núi cách sông ngăn khó gặp rồi!
Giấc mộng hoàng lương hương gió thoảng,
Trên dòng lá thắm dệt tình côi.
Tiếc thay tôi đã có đôi rồi!
Nhận thêm sợ khổ cái thân tôi.
Ý gởi tình trao trong cõi mộng,
Mãi mãi bên nhau suốt cuộc đời.
Thi Nang

DẠO BƯỚC NGẮM TRĂNG

Đứng lặng nhìn trăng ẩn trong mây
Thơ thẩn mình ta ở chốn này
Đáy hồ khuất bóng vầng trăng đẹp
Vì bởi áng mây đã phủ dày…
Ước gì cơn gió vén làn mây
Khuôn vàng in xuống đáy hồ đây
Cho người dạo bước cùng trăng sáng
Cho ai ngây ngất giấc mộng đầy.
Thi Nang

HỒI ÂM MUỘN

Vì việc nước,anh không hồi âm sớm
Để trăng buồn,mây tủi,gió lang thang
Để rừng thu lặng lẽ lá rụng vàng
Bao em nhỏ đang đợi chờ thấp thỏm.
 
Vào mùa thi phải làm nhiều loại sổ,
Chấm bài,viết báo cáo suốt ngày đêm
Đầu óc anh vùi vào bao điểm số
Mong xong việc,đâu dám ước gì thêm.
 
Kỳ thi qua,anh trở về tương ngộ
Tuy muộn màng,nhưng lòng anh luôn nhớ,
Nhớ những vần thơ,nhớ những lời ru
Êm dịu mượt mà dưới Ánh Trăng Thu.
Thi Nang

HUYỀN THOẠI MỘT VẦNG TRĂNG

Người ơi dù đã biết rằng:
Vầng trăng diễm tuyệt là Hằng Nga thôi
Dẫu trang huyền sử qua rồi,
Nhưng sao lòng vẫn bồi hồi nhớ thương.
 
Cơ trời biến hóa khôn lường,
Ánh vàng là sợi tơ vương vấn lòng
Ngàn đời trăng vẫn sáng trong,
Trăng còn khắc bóng vào lòng thi nhân.
Thi Nang