QUAY VỀ NẺO CŨ

Mái tóc đầy sương nhuộm trắng đầu
Quay về nẻo cũ bóng Hằng đâu?
Rừng thưa héo hắt không còn lá,
Suối vắng đìu hiu chẳng có cầu.
Dạo bước lên non mà kiếm đá,
Trầm mình xuống biển để mò châu.
Bay vào cõi mộng hồn tê quá!
Chỉ thấy trong mơ dáng liễu sầu!

Chỉ thấy trong mơ dáng liễu sầu!
Mắt nàng thuở trước sáng như châu.
Thầm thương chiếc lá rơi trên bãi,
Lặng nhớ vầng trăng ở dưới cầu.
Bến hẹn ngày nao còn luyến mãi,
Thuyền chờ buổi ấy chẳng quên đâu!
Chiều đông tuyết phủ mờ quan ải,
Mái tóc đầy sương nhuộm trắng đầu.
Thi Nang