SÁNG NGÓNG CHIỀU CHỜ

Sáng ngóng chiều chờ chẳng thấy đâu!
Làm sao giảm bớt những cơn sầu?
Niềm thương lấp đủ dòng sông cạn,
Nỗi nhớ đong đầy đáy biển sâu.
Khắc mãi trong tâm từng tiếng ý,
Lưu hoài giữa dạ mỗi lời câu.
Âm thầm lẻ bóng bao năm đợi,
Tóc đã pha sương điểm trắng đầu.
Thi Nang