ĐƯỜNG XUÂN

Con đường trải nhựa nối vùng xa
Lũ lượt đoàn xe trước cửa nhà
Giữa phố tưng bừng bao kẻ lại
Trên lề tấp nập những người qua
Ra đồng mấy cậu chân bền bỉ
Vãng cảnh vài cô tóc mượt mà
Cẩn thận đi về không tắc nghẽn
Cho đời hạnh phúc nở ngàn hoa
Thi Nang

TÌNH DUYÊN TRẮC TRỞ

TÌNH DUYÊN TRẮC TRỞ
Xuân về gợi dáng của tình nương
Cách trở từ khi giã biệt trường
Thuở nọ in đầu bao nỗi nhớ
Hôm nào khắc dạ những niềm thương
Mong hoài kẻ ngụ miền thôn dã
Đợi mãi người xa cảnh phố phường
Giữa buổi chia lìa tim giá lạnh
Lâu rồi kỷ niệm vẫn còn vương
Thi Nang

BAN MAI

Trẻ đã cầm dây dắt một bò
Tươi cười nét mặt chẳng hề lo
Ven hàng bưởi biếc vươn đầu ngỗng
Giữa rặng dừa xanh sải cánh cò
Lặng lẽ ngoài hiên mèo nhảy tót
Im lìm cạnh chõng chó nằm co
Trên đường hối hả người qua lại
Vẫn có nhiều xe chở học trò
Thi Nang

CHIỀU XUÂN

Giữa cổng chiều xuân vệt nắng dài
Ven rào lũ sẻ đậu nhành mai
Âm thầm kẻ đã về phương ấy
Lặng lẽ người đang ở chốn này
Trước cửa trên đường xe vẫn chạy
Sau nhà cạnh bưởi én còn bay
Khơi nguồn cảm hứng dâng trào mãi
Vãng cảnh làm thơ viết miệt mài
Thi Nang

CẮT TỈA NHÁNH MAI

Tràng xinh cánh đẹp chỉ mươi ngày
Mỗi độ hoa tàn tỉa nhánh mai
Đã tuyển chồi non còn thắm lộc
Vừa gom nhụy rữa hết tươi đài
Nhìn ra trước ngõ bầy ong lượn
Ngoảnh lại sau nhà lũ bướm bay
Bỏ ngọn đang thừa cho vững gốc
Chiều xuân tạo những bóng cây dài
Thi Nang