VẦNG DƯƠNG

Vầng dương đã có tự bao giờ?
Mấy tỉ năm rồi mãi đứng trơ?
Dẫu cách,trăng ngà luôn ngóng đợi,
Dù ngăn,biển thẳm vẫn mong chờ.
Mây vần lắm lượt trời xam xám,
Bão đến nhiều phen đất mịt mờ.
Tỏa sáng muôn đời trong vũ trụ,
Vầng dương đã có tự bao giờ?
Thi Nang

ĐÓN MỪNG XUÂN ẤT MÙI

Giáp Ngọ vừa qua đến Ất Mùi
Muôn nhà hớn hở rộn niềm vui
Tưng bừng phố chợ người mua sắm
Nhộn nhịp làng quê kẻ quét chùi
Bảo vệ biên thùy luôn quyết tiến
Canh phòng hải giới chẳng hề lui
Mai đào nở rộ mừng năm mới
Đón Tết chào Xuân sẻ ngọt bùi
Thi Nang

QUA BẾN SÔNG XƯA

Lặng lẽ chờ đò nhớ bến xưa,
Thương người bạn thiết một chiều mưa.
Đìu hiu sóng nước sông êm chảy,
Ảm đạm mây trời gió nhẹ đưa.
Cảnh cũ giờ đây nhà vắng vẻ,
Quê nghèo thuở nọ quán lưa thưa.
Hằn sâu kỷ niệm vào tâm trí,
Lặng lẽ chờ đò nhớ bến xưa.
Thi Nang

ĐỐI CẢNH NHỚ NGƯỜI

Gởi lại nơi nầy mấy áng thơ.
Đêm khuya lạnh lẽo ánh trăng mờ
Nhìn mây lặng lẽ ôm niềm nhớ
Ngắm nước âm thầm ấp nỗi mơ
Lá rụng rừng thưa đường quạnh quẽ
Sương trùm suối vắng nẻo bơ vơ
Thả hồn quyện cảnh lòng vương vấn
Xót bạn thương người dạ ngẩn ngơ.
Thi Nang

BƯỚC SẦU VIỄN KHÁCH

Đọc thuận:

Mây xa liễu rủ đứng gần đường
Lạnh buốt chân dồn bước giá sương
Vây bủa mộng vàng yêu cảnh sắc
Trải gieo mơ ngọc xót tình trường
Ngày đêm nhớ khách lòng trông đợi
Sớm tối mong người dạ cảm thương
Đầy mắt nước tuôn buồn lệ đẫm
Say nằm bụi cát gối đầu nương.

Đọc ngược:

Nương đầu gối cát bụi nằm say
Đẫm lệ buồn tuôn nước mắt đầy
Thương cảm dạ người mong tối sớm
Đợi trông lòng khách nhớ đêm ngày
Trường tình xót ngọc mơ gieo trải
Sắc cảnh yêu vàng mộng bủa vây
Sương giá bước dồn chân buốt lạnh
Đường gần đứng rủ liễu xa mây.
Thi Nang

THƯƠNG VỀ QUÊ NGOẠI 4

Đọng mãi trong lòng nỗi xót xa.
Mưa sầu gió thảm tháng ngày qua.
Đìu hiu mỗi buổi vầng ô chếch,
Lạnh lẽo từng đêm bóng nguyệt tà.
Quả đất muôn đời đang hiện hữu,
Con người một kiếp đã tiêu ma.
Thương dì nhớ cậu rời quê quán,
Những lúc về thăm mắt lệ nhòa.
Thi Nang

THƯƠNG VỀ QUÊ NGOẠI 3

Đốt nén hương thơm kính ngoại già
Ve sầu cạnh mộ vẫn ngân nga
Chân trời bảng lảng làn mây khói,
Mặt đất lơ thơ đám cỏ gà.
Lặng lẽ thương hồn về địa phủ,
Trầm ngâm tủi vía dạo thiên hà.
Nhìn cây ủ rũ chiều hoang vắng,
Đọng mãi trong lòng nỗi xót xa.
Thi Nang

THƯƠNG VỀ QUÊ NGOẠI 2

Sau trận bom càn khói lửa qua.
Chiều vàng gió trỗi khúc bi ca.
Dằn cơn xót tủi vào lòng cháu,
Nhỏ nỗi sầu thương xuống mộ bà.
Nắng nhạt gieo buồn đầy cỏ úa,
Sương mờ rắc thảm đẫm châu sa.
Quay về xứ sở thăm nguồn cội,
Đốt nén hương thơm kính ngoại già.
Thi Nang