KỶ VẬT- HAI TRÁI TIM HỒNG

Trao quà kỷ niệm lúc chia tay 
Hai trái tim hồng tuyệt mỹ thay! 
Nguyện ứơc hòa chung cùng nhịp đập 
Bên nhau thỏ thẻ suốt đêm ngày. 

Bay lên đến tận cõi Bồng Lai 
Ngắm Nguyệt,nhìn hoa,hái đóa mai 
Chăm chút,nâng niu từng nụ biếc 
Đem vào gác tía giữa lâu đài. 

Rồi cùng dạo bước lối Thiên Thai 
Gió thoảng ru mơn mái tóc dài 
Ngây ngất hồn ta trong suối mát 
Du xuân mình sát cánh kề vai. 

Qua thăm Cung Quế lạnh lâu rày 
Uống ánh trăng vàng dạ đắm say 
Hai nửa… tối nay thành một bóng 
Trăm năm nuối tiếc giấc mơ này… 

Quay về cuộc sống chốn trần ai 
Dẫu cách xa nhau vẫn nhớ hoài 
Khắc mãi trong tim tình thắm thiết 
Muôn đời kỷ vật chẳng hề phai. 
Thi Nang 

HẸN NGÀY GẶP LẠI…

Anh sẽ quay về thăm bến đợi
Bao đêm dài vời vợi nhớ thương
Vườn xưa,nay đã thay lá mới
Hồn thẫn thờ trên sóng sông Tương.

Lắng vào lòng những mối tơ vương
Hình em cứ chập chờn trước mắt
Hương thơm còn phảng phất bên đường
Chiều từng chiều nghe tim se thắt!

Hoàng hôn buông nắng vàng hiu hắt
Một mình anh lặng ngắm trăng ngà
Dù bây giờ đôi bờ chia cắt
Hẹn ngày ta gặp lại không xa
Thi Nang

LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC…

Cây cũng chờ Người
Nên còn đứng lặng
Màu lá kém tươi
Qua bao mưa nắng…

Ngẩng nhìn mây trắng
Đang lững lờ trôi
Trong chiều yên ắng
Giờ cách xa rồi!

Nhớ quá đi thôi!
Tóc huyền óng mượt
Ngọt lịm bờ môi
Dáng em tha thướt

Vào mùa hạ trước
Tay nắm xoay vòng
Quanh ngọn lửa hồng
Làm sao quên được

Mình cùng dạo bước
Thăm đền Bến Dược
Bên sông Sài Gòn
In dấu chân son

Vườn xưa vẫn còn
Thương mai héo hon
Mưa rơi tầm tã
Che ánh trăng tròn
Thi Nang

NHỚ MỘT NGƯỜI…

Em có thấu chăng?Hỡi Thái Hòa!
Canh trường thao thức một mình ta
Bên thềm Nguyệt Lạnh còn in bóng
Mãi nhớ người về tận nẻo xa…

Dần dà năm tháng đã trôi qua
Kỉ niệm ngày nao vẫn đậm đà
Vạc gọi đêm buồn nghe não nuột
Đầm đìa ngọn cỏ giọt mưa sa.

Bên tai văng vẳng khúc bi ca
Tiếng dế nỉ non trước cổng nhà
Gà gáy tàn canh,thôn xóm vắng
Lắng hồn hòa quyện “Tiếng đàn ma”.

Trăm năm ngắn ngủi Thái Hòa ơi!
Xót ngọc trầm luân giữa biển đời
Biết đến bao giờ vơi nỗi khổ?!
Ngậm ngùi khi thấy cánh hoa rơi!
Thi Nang

LỜI RU

Ngọt ngào tha thiết tiếng em ru
Xuyên suốt canh trường với gió thu
Hòa quyện cùng trăng đang tỏa sáng
Lung linh huyền diệu giữa sương mù.

Lời ru ảo não vọng từ xa
Nghe nhói tim mình,giọt lệ sa
Gợi lại lòng anh bao nỗi nhớ
Phút chia tay,tím cả chiều tà.

Khi em về,mai chưa rụng lá
Vậy mà nay đã mấy mùa qua
Càng cách xa càng thương nhớ quá!
Mắt biếc,môi son,tóc mượt mà…

Cùng dìu nhau vượt khỏi phong ba
Nghĩa muội tình huynh mãi đậm đà
Hy vọng có ngày ta tái ngộ
Tròn mơ,vẹn ước,thỏa lòng nha.
Thi Nang

CHỜ TRĂNG

Vườn xưa vẫn mở
Người về xa xăm
Đau lòng kẻ ở
Đợi hoài bao năm.

Ngày đêm âm thầm
Mấy mùa hoa nở
Ai đi biệt tăm
Để ai thương nhớ

Đâu là duyên nợ?
Tuổi còn trẻ măng
Trời già sao nỡ
Cắt đứt tơ giăng

Lâm cảnh giá băng
Gặp cơn bão lũ
Xót xa vầng trăng
Thương thân liễu rũ

Chìm vào giấc ngủ
Trong mơ thấy Hằng
Đứng bên vườn cũ
Ta mãi chờ trăng…

Thi Nang

HẸN LẠI XUÂN SAU

Khi chia tay
không hẹn buổi tương phùng
Dù cách xa
nhưng cùng nhau mong đợi
Vườn mai vàng
bao mùa khoe sắc mới
Mà người xưa
vẫn vời vợi biệt tăm.

Đêm nay anh
đứng ngắm ánh trăng rằm
Còn đọng trong tâm
lời vàng tiếng ngọc
Sương khuya rơi
lạnh bờ vai ướt tóc
Đường em về
nhìn hun hút xa xăm.

Mới ngày nao
thấm thoát đã mấy năm
Tiếng vạc khơi
nỗi sầu trong cảnh vắng
Khiến lòng anh
luôn thương nhớ âm thầm
Lắng chìm sâu
vào canh trường tĩnh lặng.

Hãy chờ lúc
ngàn hoa cười dưới nắng
Vai kề vai
mình vui đón xuân hồng
Anh sẽ nâng niu
một bông hoa trắng
Mãi bên em
vầng Nguyệt sáng trên không.
Thi Nang

 

CHIỀU QUA CHỐN CŨ

Chiều tà qua chốn cũ
Thềm xưa phủ dây leo
Gió ru hoa vàng ngủ
Nát tan thân cột kèo.
Cơn mưa dầm đất ướt
Trên nhành chiếc lá reo
Bên đường,chân dừng bước
Lặng nhìn cảnh buồn teo.
Nụ hồng giờ chẳng thấy,
Chỉ còn mảnh trăng treo
Nơi đầu non xa ấy
Cùng ta với quê nghèo…
Thi Nang