Tự hào Địa đạo Củ Chi

Hôm kia trực tiếp trên truyền hình(vtv1.20 h 25/12)
Hôm nay cũng có nhưng mà khác VTV(vtv9.8h)
Bài ca năm tháng không quên
Kỷ niệm chiến đấu chiến khu anh hùng .
Củ Chi đất thép thật lẫy lừng
Ngay bên lưng địch chẳng hề suy
Hầm hào địa đạo sâu trong đất
Củ Chi đất thép hoa hồng đỏ
Địa đạo oai hùng sánh Điện Biên
Xưa đánh Pháp rồi đuổi giặc Mỹ
Nay nơi ấy là nơi chiến tích
Mãi sau này tưởng nhớ công lao.
Du Nguyen

NHỚ NGÀY ẤY

Sân nhà lá trải vàng một góc
Gió thổi lao xao tụ lá bay
Trời cao mây trắng toàn nỗi nhớ
Cái thời xa ấy hẳn đã qua.
Một thân một nghiệp về nơi mới
Cuộc sống đầu đời chốn xa quê
Lăm năm từ đấy nơi rừng núi
Vất vả bao phen nỗi nhọc nhằn.
Về nơi đất mỏ người đông lắm
Miền tây cũng rừng với núi cao
Nhiều than lắm bụi vương đường phố
Cuộc sống từ đây đã khá lên.
Du Nguyen

ĐÔNG VỀ

Trời xanh cơn mưa bỗng kéo về
Từng làn gió thổi lất phất mưa
Cây hoa rụng lá trời se lạnh
Mọi người kháo nhau đông đã về
Cái rét thấu da trời lặng gió
Áo tất khăn quàng ấm tay chân
Cùng nhau chung sức xây cuộc sống
Trời đất thanh bình rồi ấm lên
Du Nguyen

TRÁNG SĨ RA ĐI…

“Gió vi vút hề Dịch thủy lạnh tê
Tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn”
Dòng sông xưa nay vẫn còn đó,
Mà người xưa đi mãi không về
Lá vàng rơi rơi trên thảm cỏ
Nước cuốn đi một mảnh trăng thề
Nhuộm đỏ đôi bờ màu ráng đỏ
Tím cả đất trời tím cả sơn khê…
Vầng trăng xưa nửa mờ nửa tỏ
Soi dấu người đi bỏ lại làng quê…
Thi Nang

EM NHỚ MÃI NHỮNG MÙA THU XƯA

Mùa thu xưa nơi Ba Đình lịch sử
Non sông còn vang mãi tiếng Bác Hồ
Nắng ấm trời thanh cờ sao rực rỡ
Từ mùa thu ấy đến ngàn sau.
Em nhớ mãi cũng mùa thu xưa
Bao lớp tiền nhân tiếp bước lên đường
Bão đạn mưa bom nhưng vẫn một lòng vì nước
“Hy sinh tất cả”để giải phóng quê hương.
Đất mẹ vừa lành những vết thương
Trên quê em cũng mùa thu ấy
Rực cháy trong tim tiếng Bác vọng về
Hàng vạn đàn anh vững bước lên đường.
Mùa thu nay em cắp sách đến trường
Nhớ Bác Hồ muôn vàn yêu thương
Nhớ bao anh hùng đã quên mình vì nước
Tổ quốc ghi công mãi muôn đời
Em nhớ mãi những mùa thu xưa.
Thi Nang

ANH HÙNG ÁO VẢI LÊ VĂN ĐẠM

Về thăm địa đạo nhớ ngàn chiến công
Qua miền Đất Thép biết bao anh hùng
đã sống mãi với quê hương yêu dấu
Suốt một đời vì Tổ quốc thân thương.
Từ dưới hầm sâu cuộc đời tăm tối
Khói lửa lan tràn,thực dân đế quốc
bắn phá bạo tàn làng mạc nát tan
Khiến cả triệu nhà sống kiếp lầm than.
Lê Văn Đạm người anh hùng Đất Thép
Trước cảnh đau thương của đất nước mình
Con đường Cách mạng,Bác Hồ dìu dắt
Rồi mùa thu xưa chú Đạm lên đường.
Cương quyết ra đi nguyện cùng sông núi
Nắng lửa mưa dầu vượt qua khốn khó
Pháo xới bom cày lòng mẹ xót đau
Áo vải bạc màu sáng tấm lòng son.
Chú quyết tâm tìm trăm bom pháo lép
Chế tạo lại thành vũ khí đấu tranh
Diệt thằng đế quốc,giết loài lang sói
Rồi đường tương lai Cách mạng không ngừng.
Trong chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử
Chú cùng dân quân phất cao ngọn cờ
Giải phóng Đồng Dù,theo đường quốc lộ
như thác vỡ bờ tiến về thành phố
Lịch sử sang trang thống nhất nước nhà.
Lê Văn Đạm trui rèn trong địa đạo
Chú lớn lên từ Đất Thép Thành Đồng
Hơn bốn mươi năm qua,quê hương in bóng chú
Rạng rỡ ngàn năm áo vải anh hùng.
Thi Nang

BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG

Các anh ở đảo, lòng chúng tôi thêm đau xót !
Đau xót vì đâu mà thiếu những giọt mưa ngâu.
Các anh đi lòng chúng tôi thêm lo lắng,
Biển đảo chiều nay vắng bóng người.
Ai sẽ chăm sóc hàng cây thêm xanh lá,
Ai sẽ đặt viên đá xây đời trên biển đảo mênh mông.
Ai dãi nắng dầm mưa vượt muôn trùng sóng bạc,
Giữ vững giàn khoan, no ấm bao người.
Ai đã làm rơi những giọt mồ hôi trên bãi cát,
Cát trắng tinh khôi in đậm dấu chân người.

Máu tử sĩ hòa cùng dòng biển ngọc,
Chảy khắp non sông, tô thắm muôn đời.
Phổi anh chứa hơi thở bao người,
Anh không sợ máu đổ, lệ rơi,
Giữ yên bình cho muôn dân nước Việt.
Mãi mãi đời sau, vạn người biết,
Anh trở thành bất tử ! Anh Lanh ơi !

AI TÂM
4 h  sáng 16/12/2012

BÁT CHÈ SẺ ĐÔI

-Vào khoảng canh ba ,đồng chí liên lạc mới đến.Bác Hồ gọi mang bát thìa ra,rồi Bác đem bát chè đậu đen,đường phèn,mà anh em phục vụ vừa mang lên,sẻ một nửa cho đồng chí liên lạc.Qua một hồi ngần ngại,đồng chí liên lạc cùng ăn với Bác.Khi đồng chí liên lạc ra về lại gặp anh cấp dưỡng chê trách.Đồng chí liên lạc đã bày tỏ nỗi lòng của mình như thế nào,xin xem bài thơ sau đây sẽ rõ:

 

Đêm đang là canh ba

Đồng chí liên lạc đến

Bác gọi mang bát ra

Ôi!Lòng Bác bao la.

 

Một chén chè đậu đen

Được nấu với đường phèn

Mà anh em phục vụ

Đã mới vừa mang lên

 

Bác sẻ đôi bát chè

Cho liên lạc một nửa

Bác bảo: “Cháu ăn đi!”

-“Cháu cảm ơn Bác ạ!”

 

Thấy liên lạc ngần ngại

Bác giục: “Cháu ăn đi,

Bác cùng ăn với cháu,

Đừng nên ngần ngại chi!”

 

-“Cháu xin cảm ơn Bác”

Chú liên lạc ra về

Gặp anh cấp dưỡng chê:

“Chán cậu quá đi thôi!”

 

Rồi anh giải thích thêm:

“Bác có một bát chè

Để bồi dưỡng làm đêm

Cậu lại ăn một nửa”.

 

Lính thông tin tỏ lời:

“Khổ quá đi anh ơi!

Em đâu sung sướng gì!

Thương Bác,em ngùi ngùi

Vừa ăn,vừa rơi lệ

Không ăn,Bác không vui

Mà ăn,anh mắng tệ…!”

Thi Nang