THU NHỚ

Nhớ ai mỗi độ thu về
Nghe đau xót dạ,nghe tê tái lòng.
Biết người có nhớ ta không?
Bao nhiêu kỷ niệm còn trong tim mình?
Nhớ tà áo trắng thư sinh,
Đường thu liễu rủ bóng hình thướt tha,
Long lanh xanh biếc thu ba,
Tóc mây óng ả chiều tà bay bay.
Nhớ tờ lưu bút trao tay,
Chúc nhau lời ngắn tình dài biết bao!
Nhớ đêm trăng sáng đầy sao,
Nhìn dòng sông lạnh chảy vào bể khơi.
Nhớ chiều ngắm lá me rơi
Mình ngồi tâm sự bao lời mến thương.
Nhớ khi gặp ở giảng đường,
Mừng vui sao lại mắt vương lệ sầu?
Sông sâu ngăn mối tình đầu,
Đôi bờ xa cách biết đâu mà tìm!
Nghìn trùng mờ mịt bóng chim,
Năm năm tái ngộ trái tim vẫn hồng.
Tình mình cách núi ngăn sông,
Bây giờ nhìn lại nghe lòng xót xa,
Người đi vào cõi quan hà,
Kẻ còn ở lại quê nhà chờ mong.
Thế rồi đứt sợi tơ hồng!
Đường trần hai nẻo,nát lòng người ơi!
Thu về vàng lá thu rơi!
Để lòng ai chở một trời nhớ nhung?

Thi Nang