TIẾC THƯƠNG HIỀN NGUYỄN !

Buồn thay mới nửa chừng xuân !
Lìa nhà,bỏ bạn,hồng quần ra đi !
Để người ở lại sầu bi,
Đớn đau thấy đóa trà mi rời cành !
“Hương Tình” phảng phất thơm danh,
Tiếc thương Hiền Nguyễn đã thành cổ nhân !
Thi Nang