TRONG NHÀ ĐẪM LỆ SẦU

Em là một vầng trăng
Phủ đời anh thêm ấm
Giữa trời cao sáng lắm
Đêm đêm rắc ánh vàng,
Gieo thương xuống trần gian
Trải tình lên cõi ảo
Tỏa hương thơm ngạt ngào
Đưa anh vào Tương giang.
Qua mấy giấc mơ màng
Càn khôn luôn biến đổi
Ta làm chi nên tội
Mà trời chia đôi đàng.
Cảnh cũ lá vội thay
Chưa phai mùa thu trước
Dòng sông giờ chảy ngược
Ôi!Tạo hóa khéo bày!
Tình đâu thể nào vay
Nên không cần phải trả
Nợ duyên xưa nay đã…
Hoá thành mây khói bay.
Kỷ niệm vẫn còn đây
Chiều vàng ta hồi tưởng
Mỗi người đi một hướng
Buồn lan khắp cỏ cây.
Hồn nửa tỉnh nửa say
Thẫn thờ nhìn lá rụng
Vẳng nghe hồi kinh tụng
Lòng ngập tràn đắng cay.
Chợt tỉnh cơn mơ dài
Đông về trăng mờ ảo
Sương lạnh rơi bên ngoài
Buốt lòng bao nỗi đau!
Trong nhà đẫm lệ sầu
Cầu mong trăng được ấm
Khắc ghi tình sâu đậm
Mãi đến vạn ngàn sau…
Thi Nang