VĂN TẾ ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP

Bác Giáp ơi!
Từ lúc đầu xanh trải nhiều bão tố
Đến khi tóc bạc qua lắm phong ba
Vào khám,ra tù,không nề gian khổ
Giã trường,biệt lớp,chẳng ngại nguy nan
Đi sang Trung Quốc,anh hùng tương ngộ
Thụ giáo Bác Hồ,tuấn kiệt quyết tâm
Vợ biệt ly chồng,con xa cách bố
Lòng đau xót nước,trí nhớ thương nhà
Bác Giáp tài ba,lòng son đức độ
Cao Bằng tụ nghĩa bên gốc cây đa
Vững chí,chung lòng noi gương tiên tổ
Bền tâm,dốc sức giải phóng sơn hà
Huấn luyện tinh binh,toàn dân ủng hộ
Trui rèn dũng sĩ,khắp chốn xông pha
Vượt suối,băng rừng,từng cơn tuyết đổ
Leo đèo,xẻ núi,mỗi đợt mưa sa
Ngăn lối quân thù,hạ nồng nung lộ
Đánh tan bót giặc,đông lạnh cắt da
Đoàn Giải Phóng Quân không màng pháo nổ
Trận Điện Biên Phủ chẳng quản bom rơi
Lũ giặc kinh hồn chui vào hang ổ
Binh ta quyết chí đánh bại địch quân
Chiến thắng vang lừng trần gian ngưỡng mộ
Chỉ huy lỗi lạc,chiến sĩ tri ân
Xây dựng Quân đội Nhân dân tiến bộ
Đề ra chiến lược chiến tranh hợp thời
Bộ đội ta rất kiên cường năng nổ
Máy bay giặc cháy rệu rã tơi bời
Vang dội chiến công xa ngàn cây số
Đã làm nên “Điện Biên Phủ trên không”
Binh hùng,tướng giỏi tiến về thành phố
Giải phóng miền Nam,thống nhất nước nhà.
Xót xa thay!
Kính cẩn nghiêng mình nhớ Người quá cố
Ngậm ngùi nhỏ lệ thương Bác từ trần
Đại tướng nhân dân lưu danh vạn cổ
Thiên tài quân sự tạc sử muôn thu
Kiếp kiếp tôn thờ anh hùng bất tử
Đời đời tưởng niệm,Tổ quốc ghi công.
Thành tâm kính bái!
Thi Nang