VÒNG ĐỜI

Nhắc làm chi một thời xuân cũ,
Những vui buồn giờ đã trôi qua
Còn chi đâu mà phong với vũ
Ta đang đi giữa lúc chiều tà.

Thời gian qua rồi không trở lại,
Cây càng cao bóng ngả càng dài
Trút lá úa vào thu mãi mãi
Sạch bụi đời ai biết chăng ai?

Tre tàn nhường chỗ cho măng non,
Tất nhiên đó là lẽ sống còn.
Hạt bụi nhỏ bay vào vũ trụ,
Còn để cõi trần mấy dấu son?

Sĩ Đoan ơi!Trời đất mênh mang,
Lá hết xanh ắt lá phải vàng.
Thả tâm hồn mình vào mây nước,
Công danh phú quí dạ không màng.

Sĩ Đoan ơi!Ngẩng nhìn trăng sáng
Trên trời cao bát ngát xa trông
Làm niềm vui cho quên ngày tháng
Ngắm hoa tươi thanh thản cõi lòng.

Từ không mà có,có rồi không,
Luẩn quẩn loanh quanh mãi trong vòng…
Trăm năm một kiếp người trần thế,
Mấy lần nhìn thấy núi thành sông?
Thi Nang