VƯỢT NẺO ĐƯỜNG XA

Giữa cảnh đông tàn lạnh buốt da
Từ hôm giã lớp biệt quê nhà
Trông về xóm nhỏ hằng thương mẹ
Ngoảnh lại thôn nghèo mãi nhớ cha
Dẫu khổ nào e vầng nguyệt khuyết
Dù đau chẳng ngại bóng dương tà
Người đi vạn nẻo đường xa vắng
Vượt suối băng rừng cũng phải qua
Thi Nang