MỪNG THỌ MẸ

Mẹ ơi!Mẹ đã già rồi!

Thân gầy,sức yếu,da mồi,tóc sương

Lưng còng chồng chất đau thương

Mắt mờ lại sáng soi đường con đi

Bao năm gian khổ quản chi

Chân chồn,gối mỏi,sá gì nắng mưa

Một đời tần tảo sớm trưa

Hoàng hôn buông xuống mẹ chưa về nhà

Nay con khôn lớn ở xa

Quê nhà quạnh quẽ,mẹ già nhớ mong

Nhìn sau,ngó trước trống không

Nhớ con,nhớ cháu khiến lòng mẹ đau

Bao la biển rộng trời cao

Dạt dào tình mẹ chảy vào tim con

Dài theo năm tháng héo mòn

Con mừng thọ mẹ,tuổi tròn chín mươi

Con mong mẹ sống đời đời

Để cho con cháu nghe lời mẹ ru

Thi Nang

NHỚ MỐI TÌNH ĐẦU

Nguyệt lão bày chi cảnh đoạn trường
Dao trời nỡ cắt đứt tình thương
Oanh về bến Bắc chưa quên lối
Yến ở bờ Nam vẫn nhớ đường
Bóng đã len vào làn sóng gió
Châu còn lắng xuống giọt mưa sương
Nhìn xa chỉ thấy mờ mây khói
Khắc mãi trong tâm một đóa hường.
ThiNang

ĐỪNG CHỜ!

Thuyền rời bến mộng,bỏ đồi mơ
Lá ngọc,tay phàm chẳng dám vơ
Phí sức bao lần đau dạ nhũn
Hoài công mấy lượt xót tim hờ
Mang về nẻo đó mười câu phú
Gửi lại nơi này một áng thơ
Đã ở đôi bờ,đường diệu vợi
Sông sâu cách trở chớ nên chờ!
ThiNang