MẸ VÀ TRE

Quanh quanh xóm nhỏ một hàng tre
Râm mát đường mòn lá xanh che
Trải bao năm tháng sương mưa nắng
Những buổi trưa hè rộn tiếng ve.

Xanh xanh rợp bóng độ thu về
Gió thổi rì rào mát xóm quê
Tre là nhân chứng cho đôi lứa
Bên nhau dạo bước dưới trăng thề.

Giặc càn giày xéo xóm làng ta
Đau thương tang tóc khổ muôn nhà
Người ra đi bao giờ trở lại?
Nghẹn ngào nuốt lệ để chia xa…

Căm hờn giặc,tre thành chông sắc
Bảo vệ mình,bảo vệ quê hương
Giặc nhảy vào tre đâm thẳng giặc:
Gã nhào xuống hố,gã bị thương.

Mẹ ngăn đường cản xích xe tăng
Bám đất yêu thương,giữ xóm làng
Đánh quân thù bằng lời ru ngọt
Nhiều phen giặc rã ngũ tan hàng.

Mẹ già rứt ruột tiễn con đi
Tre nghiêng chào mẹ chẳng nói gì
Những giọt sương thu vương trên lá
Rơi vào tóc mẹ khóc chia ly.

Mẹ già ra ngõ ngóng trông con
Đường quê hun hút dấu chân son
Mấy lá tre rơi trên áo mẹ
Thương cho thân mẹ đã gầy mòn.

Đông giá măng non vẫn vương mầm
Bao năm lệ mẹ chảy vào tâm
Thương nhớ âm thầm trong quạnh vắng
Chiều quê,mắt dõi cõi xa xăm.

Xuân về tóc mẹ trắng như sương
Tre nghiêng chào mẹ đứng bên đường
Đón đợi con về vui chiến thắng
Cờ sao phất phới khắp quê hương.

Nhưng con của mẹ chẳng quay về!
Lòng mẹ quặn đau,xót tái tê!
Vàng lá thu rơi vàng lối cũ…
Đỏ cả đất trời đỏ xóm quê….
Thi Nang

SÁNG MÙA ĐÔNG Ở TRƯỜNG

Nhạt mờ mây khói giữa tầng không
Hiu hiu se lạnh ngọn đông phong
Tiếng sẻ gọi đàn kêu ríu rít
Rung rinh cành lá dưới vầng hồng.

Khoe sắc trên cành điệp trổ bông
Ngân vang tiếng trẻ ở trong phòng
Giữa lá bàng xanh chen sắc đỏ
Dáng cô nho nhỏ tựa gương trong.

Sương tan,nắng ấm,gió ru lòng
Vượt khỏi Vũ Môn cá hóa Rồng
Từng lớp vươn vai thành Phù Đổng
Đem tài xây dựng đẹp non sông.
Thi Nang

LÁ NỐI ĐÔI BỜ

Lá rơi thu khóc tiễn người đi
Người đi còn nhớ lệ tràn mi
Mang cả hồn thu vào tâm trí
Hương hoa còn đọng,dẫu phân kỳ.

Đón gió thu về viết vội thơ
Gặp nhau cho thỏa nhớ mong chờ
Hun hút đường thu vàng lá rụng
Lá thu trải lối nối đôi bờ.
Thi Nang

LÁ RỤNG LỆ RƠI

Chợt thấy vườn mai lá rụng vàng,
Ngùi ngùi chạnh nhớ chuyến đò ngang.
Thuyền xưa mãi đợi người xưa lại,
Bến cũ còn chờ khách cũ sang.
Nước chảy trăm dòng về một biển,
Hoa trôi vạn nẻo biệt hai làng.
Lưng trời lũ nhạn liền đôi cánh,
Mấy giọt sương rơi lệ mấy hàng!
Thi Nang

QUÊ HƯƠNG BỪNG SÁNG

Bình minh tỏa sáng khắp muôn phương
Ngọn cỏ ven đường ướt đẫm sương
Ruộng như tấm thảm vàng hạt ngọc
Hoa mua khoe sắc tím bờ mương.

Thoăn thoắt em thơ bước tới trường
Dân làng bám đất giữ quê hương
Ríu rít chim kêu trên nhành trúc
Rì rào tre uốn cánh cung trương.

Dòng nước kênh xanh mát ruộng vườn
Lúa tăng hai vụ lúa “Nàng Hương “
Xen canh đậu phọng,dưa,cà,mướp
Thóc tốt,màu tươi đẹp xã phường.

Mờ mờ khói trắng nhạt mờ sương
“Máy phóng “phun châu lẹ khác thường
Cày máy thay trâu nghìn năm cũ
Điện về xóm ấp sáng quê hương.

Đẹp thay!Nhà lá hóa nhà tường
Ngói đỏ tô thêm cảnh phú cường
Đường nhựa trải dài trong thôn vắng
Qua hồi cực khổ:cát,bùn vương.

Quê hương bừng sáng ánh thái dương
Nghĩa xóm tình làng quý mến thương
Hiền hòa mộc mạc thân yêu quá!
Xinh người,đẹp cảnh,thắm quê hương.
             Thi Nang