TÌNH TOÁN HỌC

Mình bên nhau như hai đường tiệm cận
Bao tháng năm dài sao bỗng triệt tiêu
Chưa thành tiếp tuyến đã nhiều lận đận
Đến bao giờ góc quay mới đổi chiều?

Sóng gợn hình sin in trong màu mắt
Parapol úp ngửa giữa mênh mông
Hai hướng so le cho lòng quặn thắt
Phân giác chia thành hai cõi đợi trông.

Đối đỉnh hai đầu về chung một điểm
Mà sao ở hai miền trái ngược nhau
Tay nắm tay vai kề vai tuyệt diễm
Trục đối xứng nào chia cắt tim đau.

Đi mãi rồi lại quay về lối cũ
Người xưa đâu đang ở quỹ tích nào?
Đang trên hình cầu hay trên lăng trụ?
Sao để tâm di động giữa ngàn sao!

Thi Nang

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC HUỆ ƠI!

Ba ngày nữa,Huệ lên xe hoa
Tai nạn bất ngờ đã xảy ra!
Than ôi!Tiếc thương cành liễu biếc
Vĩnh biệt người thân!Vĩnh biệt nhà!

Mẹ xót,cha đau,mắt lệ nhòa
Phụng loan chưa họp đã lìa xa.
Đất thảm,trời sầu,lòng vỡ nát
Măng tàn để lại cỗi tre già.

Nghi ngút khói hương tỏa nỗi sầu,
Người chồng chưa cưới dạ đớn đau!
Lệ ứa rưng rưng tràn khóe mắt,
Chưa thành phu phụ đã xa nhau!

Thân tộc về,chia sẻ nỗi buồn,
Anh em đau xót lệ sầu tuôn!
Đáng trách,giận thay người say xỉn!
Ra đường loạng choạng lách và luồn!

Huệ đã mất rồi!Hỡi Huệ ơi!
Xe hoa đẫm lệ nát tan đời!
Xe tang rước Huệ trong ngày cưới!
Gia đình thương xót mãi khôn nguôi!
Thi Nang

ĐÓN XUÂN Ở TRƯỜNG

Xuân về trên đất nước ta,
Tình xuân tha thiết đậm đà mến thương.
Đêm nay mình phải trực trường,
Xa nhà lòng mãi vấn vương vợ hiền,
Con thơ giấc ngủ bình yên?
Hay là có nỗi ưu phiền gì chăng?
Đêm trừ tịch,trời không trăng,
Làm sao thấy mặt chị Hằng người ơi!
Làm trai trong cõi đất trời,
Trước là trung nước sau thời hiếu dân.
Mùa xuân đến đã mấy lần,
Mỗi năm mỗi tiến thêm phần đẹp hơn.
Bạc màu áo vải không sờn,
Miễn đền nợ nước trả ơn cho đời.
Bao ngày bụi phấn rơi rơi,
Tóc thầy thêm bạc trò thời tiến lên.
Luyện cho tâm vững chí bền,
Dắt dìu em nhỏ đừng quên quê nhà.
Cùng nhau tiếp bước ông cha,
Dựng xây Tổ quốc của ta đẹp giàu.
Ngày xuân mai nở đón chào
Gió xuân tươi mát ngọt ngào tình quê.
Thi Nang

NGANG TRÁI

Lồng tre Sáo ở quen rồi
Về lồng son mới Sáo rơi lệ sầu
Dù cho mười quả trầu cau
Cũng không bằng trái tim đau nát lòng
 
Dàu dàu nước chảy ngược dòng
Ngậm buồn nuốt tủi theo chồng qua sông
Giả vui cho vẹn chữ tòng
Vì tròn chữ hiếu nên không trọn tình.
 
Nhìn nhau cúi mặt lặng thinh
Bước đi mỗi bước tim mình vỡ ra
Thân kề sao lại cách xa?!
Tình xa muôn dặm thế mà gần nhau.
 
Không gian dù có đổi màu
Nhưng tình mình đến bạc đầu không phai
 
Thi Nang