BÁN BUỒN

Đúng thế!Nhà tôi có bán buồn!
Mời người hãy cứ tự nhiên buôn.
Mang buồn trong dạ lâu cũng chán!
Nhưng bán công khai chẳng bán luồn!

Đem buồn để đổi lấy tiếng cười
Không cần lỗ lãi được không người?
Buồn cười làm sao mà cân nhỉ?
Một kí cười buồn giá mấy mươi…?

Sẵn lòng muốn bán,chẳng ai mua!
Đem về cất kỷ để chờ mùa…!
Bao giờ được giá đem ra bán,
Không sợ buồn thiu,héo,úa,chua…!

Tôi bán buồn đây!Ai sẽ mua?
Thi Nang

TÌNH EM

Tình em như ánh trăng vàng
Càng qua giá lạnh lại càng sáng trong
Tình em như nước biển Đông
Càng trông càng thấy sóng lòng xôn xao
Tình em như một ngôi sao
Càng cao càng sáng khác nào hoa khôi
Tình em như dải núi đồi
Càng lưu luyến nhớ càng bồi hồi thương
Tình em như bóng thùy dương
Càng xanh nét liễu càng vương vấn nhiều
Tình em như áng mây chiều
Càng nhìn ráng đỏ càng khêu nỗi niềm.
Cho tim…khắc mãi tình em!
Thi Nang

BUỒN 8

Vì trong cuộc sống cõi trần
Buồn đi buồn đến xoay vần vần xoay
Từ xưa cho đến hôm nay
Từ nay mãi đến tương lai sau này
Buồn không từ bất kì ai
Anh em…cha mẹ…sống hoài được đâu!
Thiên tai…động đất…bể dâu!
Ốm đau…tai nạn…tình đầu vỡ tan…!
Buồn lan khắp chốn trần gian,
Nay đây mai đó khóc than thảm sầu!
Buồn trong vũ trụ nhiệm mầu,
Bao la không cuối không đầu bạn ơi!
Thi Nang

BUỒN 7

Buồn tuôn cứ để buồn tuôn
Buồn tuôn nhiều sẽ vơi buồn trong ta
Buồn sa cứ để buồn sa
Buồn sa nhiều sẽ lan ra đất trời
Buồn bay lơ lửng chơi vơi
Gặp mưa theo nước buồn rơi vào lòng.
Thi Nang

XẢ BUỒN

Giấu buồn dạ lại đầy thêm,
Chi bằng xả bớt cho mềm lòng ai.
Để buồn dồn nén lâu dài,
Tim căng,bụng cứng có ngày nổ tung!
Ai ơi!Hãy sẻ chia cùng,
Cho ta thanh thản,ung dung trên đời.

Thi Nang 

BUỒN MÊNH MÔNG

Đời ta phỏng được bao năm?
Mà sao trĩu nặng trong tâm nỗi buồn!
Buồn rơi nặng hạt mưa tuôn
Buồn đi vào chốn đầu nguồn núi cao
Buồn bay lên tận trăng sao
Buồn lan sóng nước chảy vào biển khơi
Buồn nương theo áng mây trôi
Buồn hòa vào khắp đất trời mênh mông
Lắng buồn xuống tận đáy lòng
Dật dờ trôi nổi trong dòng thời gian…
Thi Nang