VỀ NGUỒN

Về nguồn gội nước suối tuôn…
Cho vơi nỗi nhớ,cho buồn tan mau
Cho trôi đi những sầu đau
Cho lòng người mãi đậm màu sắt son
Góp phần phục vụ nước non
Làm cho rạng rỡ cháu con Tiên Rồng.
Thi Nang

HOÀI NIỆM

Tà áo dài bay,chiều xưa gió lộng
Sân trường xưa rực rỡ cánh phượng hồng
Thời gian trôi mang theo bao hình bóng
Cố nhân ơi!Giờ còn nhớ nhau không?

Nhớ tóc dài óng ả xõa ngang vai
Nhớ nụ cười như hoa nở,không phai
Nhớ mắt em long lanh như sóng biếc
Nhớ dáng yêu kiều tha thướt mảnh mai.

Vẫn còn lại đây những trang lưu bút
Giấy mực phai màu;tình vẫn còn vương
Ngoảnh nhìn lại con đường xưa hun hút
Đầu xanh xưa,nay đã lấm tấm sương.

Thời áo trắng nhiều kỷ niệm thân thương
Mặc dù mình không còn bước chung đường
Nhưng tình mãi khắc sâu vào tâm khảm
Đẹp biết bao!Thuở chung lớp chung trường.
Thi Nang

TÌNH THU BIỀN BIỆT 2…

Anh đi vạn dặm mù khơi
Chiều thu vàng úa lá rơi bên đường
Nhìn về chốn cũ nhớ thương
Sầu lan khắp đất,buồn vương đầy trời.
Anh nơi giá lạnh xa vời
Nhớ hình bóng cũ,nhớ lời hẹn xưa
Nhớ ngôi nhà nhỏ chiều mưa
Nhớ đêm trăng sáng anh đưa em về.
Thương em,thương xóm làng quê
Bồi hồi tấc dạ,tái tê cõi lòng
Hai đầu cách trở núi sông
Người đi,kẻ ở,người mong,kẻ chờ…!
Lạc loài cánh nhạn bơ vơ!
Em ơi ! Biết đến bao giờ gặp nhau?!
Thi Nang

MƯA NGÂU

Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.
Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang

HOA ĐẸP

Anh nhìn hình hoa đẹp
Đem ghép vào trang thơ
Cho cánh hoa luôn khép
Chúm chím cười trong mơ.

Anh là kẻ dại khờ
Đầu óc lại ngu ngơ
Nên đứng trước hoa đẹp
Đâu dám mó tay sờ!
Thi Nang 

NHỊP CẦU THƠ

Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang