ƯỚC MƠ

Em ơi! Sóng gió bể dâu
Đường trần hai ngả biết đâu mà về
Anh đi biền biệt sơn khê
Chia nhau nửa mảnh trăng thề mang theo
Vượt qua trăm suối nghìn đèo
Nẻo xa nhìn lại quê nghèo nhớ nhung
Mong sao sớm được trùng phùng
Mềm môi cụng chén cạn chung rượu nồng

Bây giờ cách núi ngăn sông
Hẹn ngày tái ngộ thỏa lòng ước mơ…
Thi Nang

DỄ THÔI!

Có gì khó xử đâu anh
Quý nhau ở tấm lòng thành anh ơi!
Hoa nào cũng chỉ một thời
Hết tươi rồi héo tả tơi dưới trời.

Hoa đang khoe sắc giữa đời
Tôi là cánh én rong chơi thôi mà!
Như cơn gió nhẹ thoảng qua
Rày đây mai đó khi xa khi gần…

Mong anh gặp được bạn thân
Cùng anh trên quãng đường trần bên nhau.
Thi Nang

TÌNH HOA-GIÓ

Trong vườn rực rỡ đóa hoa
Nhẹ nhàng cơn gió thoảng qua mơn cành
Sương còn đọng cánh long lanh
Rơi rơi mấy giọt dệt thành bài thơ.
Rong chơi chẳng mộng không mơ
Mong hoa đừng đợi đừng chờ gió bay
Vân du trên quãng đường dài
Hái hoa mấy cánh để cài tóc xanh.
Qua vườn gió đã lướt nhanh
Mang làn gió mát trong lành cho hoa
Ghé thăm gió vội đi xa
Để hoa ở lại vườn nhà ngẩn ngơ.
Thương hoa trách gió hững hờ
Chia tay biết đến bao giờ gặp nhau?
Thôi đành hẹn lại mai sau
Đôi bờ xa cách trắng màu sương rơi!
Tình bay theo gió xa khơi…
Thi Nang

THU LÁ RỤNG

Vàng nắng lan xa tận chân trời
Gió vàng nhẹ lướt dặm ngàn khơi
Một mình lữ khách trong hiu quạnh
Dừng bước bên đường ngắm lá rơi.

Cánh nhạn bơ vơ giữa cõi đời
Mang tình chở nghĩa đến muôn nơi
Sương sa lạnh buốt hồn tê tái
Nước biếc đầu sông khắc bóng người.

Chiều vàng theo gió lá về đâu?
Nửa mảnh trăng non gợi nỗi sầu!
Lá rụng đường thu vàng lá rụng
Người đi khuất nẻo chốn rừng sâu.
Thi Nang