CHIỀU MƯA ĐÊM VẮNG

Chiều trời giăng trắng mưa
Đường lưa thưa lá đổ
Gió rì rào,sấm nổ rền vang
Nỗi buồn trải rộng mênh mang
Bay theo những chiếc lá vàng chơi vơi
Còn ai đứng ở bên đời?
Lắng nghe từng giọt nước rơi lạnh lùng
Xưa cùng một lối về chung
Bây giờ hai nẻo nghìn trùng cách xa…

Ngậm ngùi nhặt cánh hoa
Thương thân ngà vóc ngọc
Để cho ai trằn trọc năm canh
Trăng xưa chếch bóng qua mành
Hạt mưa còn đọng trên cành lá mai
Khiến lòng trĩu nặng u hoài
Nhớ người bạn cũ bao ngày bên nhau
Nén vào tâm khảm nỗi đau
Chiều mưa đêm vắng dàu dàu cỏ cây
Thi Nang