EM NHỚ MÃI NHỮNG MÙA THU XƯA

Mùa thu xưa nơi Ba Đình lịch sử
Non sông còn vang mãi tiếng Bác Hồ
Nắng ấm trời thanh cờ sao rực rỡ
Từ mùa thu ấy đến ngàn sau.
Em nhớ mãi cũng mùa thu xưa
Bao lớp tiền nhân tiếp bước lên đường
Bão đạn mưa bom nhưng vẫn một lòng vì nước
“Hy sinh tất cả”để giải phóng quê hương.
Đất mẹ vừa lành những vết thương
Trên quê em cũng mùa thu ấy
Rực cháy trong tim tiếng Bác vọng về
Hàng vạn đàn anh vững bước lên đường.
Mùa thu nay em cắp sách đến trường
Nhớ Bác Hồ muôn vàn yêu thương
Nhớ bao anh hùng đã quên mình vì nước
Tổ quốc ghi công mãi muôn đời
Em nhớ mãi những mùa thu xưa.
Thi Nang

ANH HÙNG ÁO VẢI LÊ VĂN ĐẠM

Về thăm địa đạo nhớ ngàn chiến công
Qua miền Đất Thép biết bao anh hùng
đã sống mãi với quê hương yêu dấu
Suốt một đời vì Tổ quốc thân thương.
Từ dưới hầm sâu cuộc đời tăm tối
Khói lửa lan tràn,thực dân đế quốc
bắn phá bạo tàn làng mạc nát tan
Khiến cả triệu nhà sống kiếp lầm than.
Lê Văn Đạm người anh hùng Đất Thép
Trước cảnh đau thương của đất nước mình
Con đường Cách mạng,Bác Hồ dìu dắt
Rồi mùa thu xưa chú Đạm lên đường.
Cương quyết ra đi nguyện cùng sông núi
Nắng lửa mưa dầu vượt qua khốn khó
Pháo xới bom cày lòng mẹ xót đau
Áo vải bạc màu sáng tấm lòng son.
Chú quyết tâm tìm trăm bom pháo lép
Chế tạo lại thành vũ khí đấu tranh
Diệt thằng đế quốc,giết loài lang sói
Rồi đường tương lai Cách mạng không ngừng.
Trong chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử
Chú cùng dân quân phất cao ngọn cờ
Giải phóng Đồng Dù,theo đường quốc lộ
như thác vỡ bờ tiến về thành phố
Lịch sử sang trang thống nhất nước nhà.
Lê Văn Đạm trui rèn trong địa đạo
Chú lớn lên từ Đất Thép Thành Đồng
Hơn bốn mươi năm qua,quê hương in bóng chú
Rạng rỡ ngàn năm áo vải anh hùng.
Thi Nang

MỘT TRÁI TIM SON

Bóng ai thấp thoáng giữa xuân hồng
Hết cảnh đông tàn,đã lặng dông
Gót ngọc yêu kiều in mặt đất
Tóc mây óng ả rủ tơ lòng
Dâng bầu ngóng đợi cho người đếm
Trút túi thương sầu để bạn đong
Một trái tim son vừa mở ngõ
Ngày về gặp lại thỏa chờ mong
Thi Nang

 

GIÓ CUỐN HOA BAY

Gió cuốn hoa bay dưới nắng hồng
Trời già khắc nghiệt nổi cơn dông
Cho người trở lại đành rơi lệ
Để kẻ ra đi phải chạnh lòng
Vượt núi không nề đường lắt léo
Qua đồi chẳng ngại bước long đong
Quay về vắng bóng em yêu cũ
Chỉ thấy màu sim nhuộm tím dòng!
Thi Nang

TIẾC ĐÓA HOA HỒNG

Giờ đây lại tiếc đóa hoa hồng
Tách cội lìa cành lúc bão dông
Gửi gió mang mơ về đất Bắc
Nhờ mây chở mộng đến trời Đông
Ngàn phương dấn bước nhưng không gặp
Vạn nẻo tìm đường vẫn chửa xong
Một cõi mù khơi hồn giá lạnh
Tình xưa đọng mãi ở trong lòng
Thi Nang

MONG NGÀY TÁI NGỘ

Cách trở hai đầu phải chịu thôi!
Tóc xanh nay đã điểm sương rồi
Sầu hoa trước gió tràng rơi rụng
Xót lá trên dòng nước cuốn trôi
Lặng nhớ người đi lòng khắc khoải
Thầm thương kẻ ở dạ bồi hồi
Mong ngày tái ngộ cho vơi tủi
Để trái tim hồng đỡ cút côi
Thi Nang

KHẮC MÃI TIM TA

Khắc mãi tim ta một bóng hồng
Thả hồn lẩn thẩn giữa cơn dông
Hòa vào gió hạ nghe tê dạ
Quyện với mưa đông thấy xót lòng
Nỗi nhớ đem trời mà chứa đựng
Niềm thương lấy biển để lường đong
Cung sầu lỗi nhịp gieo đau đớn
Khắc mãi tim ta một bóng hồng
Thi Nang

CHÀO MỪNG QUÍ THI HỮU

Chào mừng thi hữu thân thương
Bốn phương chẳng ngại tìm đường đến đây
Cùng nhau họp mặt vui vầy
Đượm tình thắm nghĩa tràn đầy ước mơ
Bao ngày thấp thỏm trông chờ
Người mong kẻ đợi từng giớ trôi qua
Bây giờ sum họp một nhà
Thơ trao ý gửi thiết tha vô cùng
Hôm nay bè bạn tương phùng
Xin mời nâng chén cạn chung trà mừng
Vây quanh lửa trại bập bùng
Nối vòng tay lớn tưng bừng hát ca
Lời thơ trầm bổng ngân nga
Vần hay tứ đẹp đậm đà vui tươi
Chúc cho tất cả mọi người
Gia đình hạnh phúc suốt đời bình an
Thi Nang