HẠ CÀNG

Nhớ dáng ai xưa đã biệt làng
Đâu còn chi nữa để mà sang
Mang về chốn ấy chùm hoa đỏ
Để lại nơi đây bóng nguyệt vàng
Lá đã trôi theo dòng nước ngược
Thuyền đành bỏ lỡ chuyến đò ngang
Trông hoài mất dạng mờ tăm cá
Bến vắng nên tôm phải hạ càng
Thi Nang