TỈNH CƠN MÊ

Đâu còn gì nửa để mê say
Đem tấm thân già gửi trúc mai
Chí đã hòa vào non nước biếc
 Hồn đang quyện với ánh trăng đầy
Không sầu,không tủi,không sa đọa
Chẳng giận,chẳng hờn,chẳng ngất ngây
Dạo bước thăm vườn ta ngoạn cảnh
Vui cùng cây trái thỏa lòng đây
Thi Nang  

THÁNH GIÓNG

Vươn vai đứng dậy tựa thiên thần
Vì nước quên mình chẳng tiếc thân
Cưỡi ngựa xông pha ra mặt trận
Vung roi sắt đánh đuổi quân Ân

Phun lửa bùng lên thiêu lũ giặc
Nhổ tre làm gậy đập đầu thù
Đất nước yên,ngàn hoa thắm sắc
Chiến công lừng lẫy đến muôn thu
Thi Nang