LẠC LÕNG

Bây giờ đất khách đã vào thu
Ở chốn quê nhà gió hạ ru
Bến cũ vườn hoang vàng nắng quái
Nhà xưa ngõ vắng trắng sương mù
Bơ vơ cuối nẻo tìm nơi trú
Lạc lõng bên đường kiếm chỗ tu
Cho đến khi nào tim hết đập
Là ta thoát khỏi cảnh ao tù
Thi Nang