XÓT THƯƠNG

Từ ngày cách trở đôi phương
Chân trời góc bể biết đường nào thăm
Nhìn về chốn ấy xa xăm
Buồn hòa quyện với tháng năm đợi chờ
Chiều vàng lá dệt vần thơ
Đan vào nỗi nhớ sợi mơ sợi sầu
Dặm trường biền biệt bóng câu
Mịt mờ sương khói tìm đâu bây giờ?
Để người ở lại ngẩn ngơ
Bơ vơ ngắm lá thẫn thờ trông mây
Vầng trăng thuở trước còn đây
Trăm hoa vạn cỏ ngàn cây rầu rầu
Lắng hồn theo giọt mưa ngâu
Mong cho ô thước bắt cầu qua sông
Nén bao kỷ niệm vào lòng
Xót thương cỏ nội hoa đồng xóm quê
Thi Nang