TAO NGỘ

Lúc chiều tà ta qua sông Vàm Cỏ
Tình cờ gặp em gái nhỏ vui tươi
Dù bây giờ đã rời xa nơi đó
Mà sao tâm đọng mãi một nụ cười

Nhìn liễu thướt tha nhớ bóng hình người
Thùy mị,đoan trang,dịu dàng quét lá
Vóc ngọc,da ngà đang tuổi đôi mươi
Thu cả hồn ta vào khu vườn lạ

Chỉ thoáng trông thôi mà lòng như đã…
Nghe tâm mình xao xuyến mỗi chiều mưa
Vàm Cỏ ơi!Nay đường trần hai ngả
Ta sẽ về thăm lại bến đò xưa
Thi Nang