SẦU LY BIỆT

Man mác mưa Ngâu lạnh gót Hằng
Đầm đìa lệ đổ thấm cung trăng
Canh trường bóng lẻ sầu cô quạnh
Kẻ ở chân trời có biết chăng?

Cao xanh sao nỡ cắt tơ giăng
Bóng Nguyệt chìm vào cõi giá băng
Tim nhói,mắt buồn,lòng thổn thức
Bao năm ngóng đợi cánh chim bằng!

Biền biệt thuyền đi bỏ bến sông
Đìu hiu “Hoa trắng” rụng trên dòng
Vọng”Tiếng đàn ma” hòa tiếng sáo
Tê hồn,buốt dạ giữa đêm đông!

Tôi là ẩn sĩ đứng xa trông
Thấy cảnh đau thương phải mủi lòng
Viết mấy vần thơ làm kỷ niệm
Tặng cho TRĂNG LẠNH chốn cô phòng.
Thi Nang