ĐỢI THUYỀN XƯA

Đêm ngày khắc khoải đợi thuyền xưa
Lệ chảy vào tâm những giọt thừa
Gió giật xơ rơ hàng trúc cỗi
Sương trùm lạnh lẽo dãy nhà thưa
Lời vàng thuở ấy chưa quên hẹn
Tiếng ngọc năm nao chẳng dám đùa
Tách bến xa bờ không trở lại
Đến giờ trót đã mấy mùa mưa.
Thi Nang