LÙI VỀ DĨ VÃNG

Lùi về dĩ vãng thuở hai mươi
Bến nước còn in bóng một người
Nắng nhạt bờ lau làn sóng vỗ
Sương mờ bãi cỏ lũ chim bươi
Thương khi mắt biếc vương dòng lệ
Nhớ lúc môi son nở nụ cười
Trở gót hồi quê thăm chốn cũ
Sao mà chẳng thấy đóa hồng tươi!

Sao mà chẳng thấy đóa hồng tươi!
Ngõ quạnh nhà hiu vắng tiếng cười
Chiếc lá trên cành khe khẽ vẫy
Con gà dưới gốc lẹ làng bươi
Âm thầm đối cảnh càng yêu bạn
Lặng lẽ dời chân lại luyến người
Kỷ niệm hằn sâu trong ký ức
Tuổi mình mới đó đã năm mươi.
Thi Nang