TRĂNG NGÀ

Bóng nỡ quên hình đã tách đôi!
Mỗi phương một nửa cách xa rồi!
Ôm sầu nhớ mãi khi kề má,
Ấp tủi thương hoài lúc áp môi.
Chịu đựng cho qua thời luyến ái,
Cầu mong thoát khỏi kiếp luân hồi.
Người ơi!Có thấu đêm đông lạnh!
Ngửa mặt nhìn trời khóc nguyệt côi!
Thi Nang

CHIẾC LÁ CÔI

Cứ ngỡ hai mình đẹp lứa đôi,
Ngờ đâu bão táp nổi lên rồi!
Tình duyên tạc não đừng rơi lệ,
Kỷ niệm ghi lòng chớ hở môi.
Trước cửa mưa buồn tuôn mỗi khắc,
Trong sân gió lạnh rít từng hồi.
Ngoài vườn cỏ úa cây trơ trụi,
Sót lại trên cành chiếc lá côi!
Thi Nang

LẠNH HỒN CÔI

Tưởng rằng xứng lứa lại vừa đôi,
Ai biết lòng ai vội đổi rồi!
Biển hẹn còn vương trên mí mắt,
Non thề mãi đọng giữa vành môi.
Niềm thương hóa bụi bay vài phút,
Nỗi nhớ theo chuông đổ một hồi.
Gió bấc qua thềm đêm vắng lặng,
Mơ màng giấc điệp lạnh hồn côi!
Thi Nang

GIỮ VỮNG NIỀM TIN

Bao giờ bạn mới kết thành đôi?
Nửa mảnh trăng xưa đã lặn rồi
Để lại hương cay nồng khóe mắt
Còn lưu vị đắng chát bờ môi
Tinh thần thuở trước đành hao tổn
Sức khỏe ngày nay được phục hồi
Giữ vững niềm tin vào quỹ đạo
Đêm rằm ắt sẽ hết đơn côi.
Thi Nang

Ở ĐÂU?

Ráng đỏ chiều đông nhuộm cảnh sầu!
Từ ngày đôi lứa cách xa nhau
Thuyền xưa mãi đợi…không màng khổ
Bến cũ luôn chờ…chẳng ngại lâu
Đã đọng trong tâm lời hẹn cuối
Còn in giữa dạ mối duyên đầu
Về thăm xóm nhỏ mà chưa gặp
Ai biết bây giờ bạn ở đâu?
Thi Nang

HÌNH XA BÓNG

Hình xa diệu vợi biết về đâu?
Để bóng bơ vơ bạc mái đầu!
Mỗi phút sum vầy luôn thoáng lẹ,
Từng giờ cách biệt mãi trôi lâu!
Bao ngày đến lớp không còn nữa!
Những buổi tan trường chẳng có nhau.
Khắc đậm trong lòng tình bạn cũ,
Trời đông khéo vẽ cảnh thương sầu!
Thi Nang

THUYỀN SẼ QUAY VỀ

Quạnh quẽ đêm dài lạnh gió đông
Chăn đơn gối chiếc chốn cô phòng
Nằm nghe tiếng sáo từ xa vọng
Chạnh nhớ thuyền đi thấy tủi lòng.

Bến ở bên bờ mãi đợi mong
Làn sương lãng đãng phía ngoài song
Trăng ngà chếch bóng xuyên rèm cửa
Nhỏ giọt buồn đau ướt má hồng.

Thuyền thấu hiểu rồi,bến biết không?
Mặc cho bão táp đã ngăn dòng
Vượt qua sóng gió dù gian khó
Thuyền sẽ quay về với bến sông
Thi Nang

ĐẦU ĐÔNG

Tiết trời chớm lạnh lúc đầu đông,
Ảm đạm làn mây,nhạt nắng hồng.
Kẻ đến nguồn sông còn ngóng mãi!
Người về cửa bể có chờ không?
Con thuyền lướt sóng lên rừng thẳm,
Bóng thỏ in hình xuống suối trong.
Đã mấy năm rồi chưa tái ngộ,
Đời chia hai ngã đớn đau lòng.
Thi Nang 

CHIỀU ĐÔNG (Thương tặng về TTL)

Anh còn nhớ mãi một chiều đông,
Ngọn gió mơn man những cánh hồng.
Khói tỏa đìu hiu nơi bến quạnh
Sương trùm lạnh lẽo chốn vườn không.
Kề vai đứng ngắm làn mây bạc,
Sát cánh ngồi nhìn sóng nước trong.
Thỏ thẻ bên tai lời hẹn ước,
Tình em trọn kiếp khắc ghi lòng.
Thi Nang