SAU CƠN MƠ

Xoay người tỉnh giấc hết nằm mơ
Lặng ngắm qua song bóng nguyệt mờ
Cuối xóm đàn gà đang trỗi giọng
Đầu cành lũ nhện đã chăng tơ
Thương làn tóc mượt lòng ngơ ngẩn
Nhớ nụ hoa xinh mắt thẫn thờ
Kỷ niệm tràn về trong ký ức
Đem tình với cảnh gửi vào thơ.
Thi Nang

XUÂN HOÀI NIỆM

Én dệt mùa xuân ở cuối trời,
Nhìn sang nẻo ấy nhói lòng tôi.
Nương song đợi bạn sương mờ lối,
Tựa cửa chờ nàng gió buốt môi.
Nghĩa xóm ân cần qua mấy thuở,
Tình quê thắm thiết đã bao đời.
Còn đây kỷ niệm thời trai tráng,
Chẳng biết khi nào nhớ sẽ vơi.
Thi Nang