KHÓC LÁ RỤNG

Quạnh quẽ trên ngàn gợi nhớ thương,
Trời chiều ảm đạm khối tình vương.
Lơ thơ lá rụng sầu đau đớn,
Lác đác hoa rơi khóc đoạn trường.
Đất khách sương giăng mờ mịt nẻo,
Quê người nắng rải nhạt nhòa phương.
U buồn thấy cảnh cây trơ trụi,
Lặng lẽ nhìn về chốn cố hương.
Thi Nang