THƯƠNG MÂY BAY

Khi nhìn theo những áng mây bay
Lờ lững trên không buốt dạ này
Trắng cảnh sương trùm cho nắng tắt
Vàng màu lá rụng khiến hồn say
Người xa gác ngọc mòn đôi mắt
Sáo vọng lầu son héo cặp mày
Thấy buổi chia tay lòng quặn thắt
Mưa sầu lã chã xót thương thay!
Thi Nang

CHIỀU XUÂN

Thong dong ngoạn cảnh trước sân nhà
Gió thổi rì rào quyện tiếng ca
Lặng ngắm tràng mai rơi lả tả
Thầm trông nhánh trúc vẫy la đà
Trên không cánh én lưa thưa lượn
Ngoài cổng dòng người tấp nập qua
Nhộn nhịp xe về trong xóm nhỏ
Chiều xuân mát mẻ đất trời ta.
Thi Nang

MƯA

Quê mình hứng chịu những cơn mưa
Lúc tối khi chiều lại giữa trưa
Nước ngập tràn đường bao kẻ thích?!
Xe ngừng nổ máy mấy người ưa?!
Lay cành lá đổ bên nhà mới
Bật gốc cây nằm cạnh phố xưa
Tất tả đi về giày ướt rượt
Dân đành chịu khổ thấy buồn chưa?
Thi Nang

TRÚC MAI

Cảm thấy an nhàn cạnh trúc mai
Liền cành mai trúc ở trần ai.
Tươi màu trúc biếc chờ mai vẫy
Đẹp sắc mai vàng đợi trúc lay.
Trúc vẫn nguyên hình khi lửa cháy
Mai còn vẹn tiết lúc mưa bay.
Kề mai cận trúc lòng thanh thản
Mai trúc muôn đời chẳng đổi thay.
Thi Nang

ĐÔNG QUA XUÂN ĐẾN

Đường xa lạnh lẽo suốt đêm dài!
Xã ấp chìm vào giấc ngủ say
Giá buốt người về bên rặng liễu
U buồn kẻ ở cạnh vườn mai
Cây còn đợi nắng hong cành rủ
Nhạn vẫn tìm đường vỗ cánh bay
Hết cảnh đông tàn xuân trở lại
Cho vầng nguyệt sáng khắp trần ai.
Thi Nang

NHỚ QUÊ 2

Trong lòng trĩu nặng những niềm thương…
Khắc bóng hình quê mỗi bước đường
Bến hẹn đôi bờ mờ bụi khói
Trăng thề nửa mảnh lạnh mưa sương
Nhìn mây cuối nẻo yêu hương đọng
Ngắm nước đầu nguồn nhớ lệ vương
Đã ẩn chìm sâu vào ký ức
Hằng đêm thao thức suốt canh trường.
Thi Nang  

KHÓC LÁ RỤNG

Quạnh quẽ trên ngàn gợi nhớ thương,
Trời chiều ảm đạm khối tình vương.
Lơ thơ lá rụng sầu đau đớn,
Lác đác hoa rơi khóc đoạn trường.
Đất khách sương giăng mờ mịt nẻo,
Quê người nắng rải nhạt nhòa phương.
U buồn thấy cảnh cây trơ trụi,
Lặng lẽ nhìn về chốn cố hương.
Thi Nang

NGẮM TRĂNG

Tia vàng tỏa sáng khắp muôn nơi,
Gió thoảng qua cành mấy lá rơi.
Lóng lánh hình gương in đáy vực,
Lơ thơ cánh vạc vẽ lưng trời.
Soi lòng quân tử nơi trần thế,
Rọi chí hiền nhân ở cõi đời.
Đứng ngắm vầng trăng trong vũ trụ,
Khi mờ,lúc tỏ,lúc đầy vơi.
Thi Nang

CẢM HỨNG COI THI

Lành lạnh đầu đông nhạt nắng chiều
Rung rinh cành lá gió hiu hiu
Em trai khỏe mạnh hình xinh xắn
Cháu gái hồn nhiên dáng mĩ miều
Xán lạn sơn hà tâm mãi mến
Huy hoàng tổ quốc dạ luôn yêu
Nhìn trời,ngắm đất,trông trò nhỏ
Bao cảnh bao tình thích bấy nhiêu.
Thi Nang

LIỆT SĨ NGUYỄN KỲ SƠN

Non sông khói lửa ngút mây trời
Đạn xới bom cày lẫn pháo rơi
Giã biệt ngôi trường anh tiến bước
Lên đường đang độ tuổi hai mươi.

Dù cho gian khổ vẫn vui cười
Hối hả đào hầm,nét mặt tươi
Đem sức tài trai vào chiến trận
Xông pha đánh giặc để yên đời.

Chong đèn bắt muỗi diễn trò chơi
Ví máy bay thù bị bắn rơi
Những phút hào hùng trong thuở ấy
Lòng luôn ước được sống vì người.

Đêm ngày Thành Cổ pháo bom rơi
Anh hóa thành sao tỏa sáng ngời
Xác đã nằm trong lòng đất mẹ
Nhân dân tưởng nhớ đến muôn đời.

Gia đình tìm kiếm khắp nơi nơi
Chẳng thấy mồ Sơn ở cõi đời
Nhật ký còn đây nhòe nét chữ
Đồng bào thương tiếc mãi anh ơi!
Thi Nang