ĐỢI NGƯỜI

Tia vàng lóng lánh như tơ
Lung linh sóng biếc vỗ bờ sông Tương
Dù xa muôn dặm đường trường
Hai đầu vẫn nhớ vẫn thương vẫn chờ…

Buồn rơi đọng lại trang thơ
Thả hồn thờ thẫn bến mơ đợi người.
Thi Nang

VÒNG ĐỜI

Hết hạ sang thu mãi chuyển vần
Đời người biết được mấy mùa xuân?
Hoa tươi lại rữa sầu muôn kiếp!
Tuổi trẻ rồi già tủi vạn thân!
Hớn hở thành công trong thế cuộc
Lao đao thất bại giữa dương trần
Nên làm ích lợi cho nòi giống
Để khỏi đau lòng với quốc dân
Thi Nang

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC NHÀ THƠ VŨ CAO

Nỗi nhớ dâng tràn ngọn “Núi đôi”
Xót thương bác Vũ đã đi rồi!
Đau lòng lúc ngắm vì sao xẹt!
Buốt dạ khi nhìn cội bách trôi!
Trọng tính danh tồn đời ngưỡng mộ
Cầu vong linh thoát kiếp luân hồi
Thơ hay để lại nơi trần thế
Vạn thuở lưu truyền mãi chẳng thôi.
Thi Nang