TRÁNG SĨ RA ĐI…

“Gió vi vút hề Dịch thủy lạnh tê
Tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn”
Dòng sông xưa nay vẫn còn đó,
Mà người xưa đi mãi không về
Lá vàng rơi rơi trên thảm cỏ
Nước cuốn đi một mảnh trăng thề
Nhuộm đỏ đôi bờ màu ráng đỏ
Tím cả đất trời tím cả sơn khê…
Vầng trăng xưa nửa mờ nửa tỏ
Soi dấu người đi bỏ lại làng quê…
Thi Nang