HẠT BỤI VÂN DU

Từ chỗ hư không mà hóa có
Ta rong chơi khắp ngõ cùng quê
Lòng say mê,chẳng hẹn ngày về
Vui thú chốn sơn khê,xóm nhỏ.
Vượt gian khó qua ngàn cây cỏ
Dưới vầng trăng sáng tỏ đêm thu
Thích lãng du vào khu lá đỏ
Dù nơi đó giá lạnh sương mù.
Nhủ lòng tu giữa cõi âm u
Ngọn gió ru ta ngon giấc ngủ
Hồn mơ thăm nẻo cũ hoang vu,
Mãi vân du trong bầu vũ trụ.
Thi Nang