MÃN NGUYỆN RỒI

Đã mấy năm trường chịu phận côi
Nên đành mượn cái “dạ quang bôi”
Thành sầu ảm đạm giăng triền núi,
Bể mộng đìu hiu phủ ngọn đồi.
Ngắm ánh sao mờ soi suối chảy,
Nhìn vầng nguyệt tỏ chiếu sông trôi.
Nghìn thu vẫn sáng cùng thiên địa,
Gặp lại người xưa mãn nguyện rồi.
Thi Nang