NGHE VE NGÂM NHỚ NGƯỜI

Qua vườn ngọn gió sẽ về đâu?
Quyện tiếng ve ngâm gợi nỗi sầu!
Mãi tạc tim vàng thương mỗi ý
Luôn hằn dạ ngọc nhớ từng câu
Hình xưa thuở nọ xanh màu tóc
Dáng cũ giờ đây bạc mái đầu
Buổi ấy lìa quê rời xóm nhỏ
Đôi đường cách biệt đã từ lâu.
Thi Nang