HOÀNG HÔN Ở TRƯỜNG XƯA

Ráng đỏ hoàng hôn nhuộm góc trời
Trông về xóm cũ tít mù khơi
Bên thềm quạnh quẽ nhìn hoa rụng
Cạnh cổng âu sầu ngắm lá rơi
Lặng lẽ thương người đi vạn nẻo
Âm thầm nhớ bạn đến ngàn nơi
Đàn chim ríu rít chuyền quanh tổ
Chỉ một mình ta đứng giữa đời!
Thi Nang