QUAY VỀ BẾN CŨ VƯỜN XƯA (Ngũ độ thanh)

Quay về bến cũ buổi chiều đông
Gió thổi từng cơn lạnh lẽo đồng
Ảm đạm mây vần trên dãy núi
Âu sầu lá rũ cạnh bờ sông
Người qua nẻo đó hằng mong đợi
Kẻ ngụ nơi này mãi ngóng trông
Trở lại vườn xưa nhìn khắp chỗ
Mà sao chẳng thấy nụ hoa hồng!
Thi Nang