TRỞ LẠI VƯỜN XƯA (Ngũ độ thanh – một vần – bài họa)

TIẾNG VỌNG CUỐI TRỜI XA (do Lương Hoa sưu tầm)
Vẹt áng mây ngàn dõi khoảng không
Làn sương thấm lạnh chứa men nồng
Ơ hờ gió duỗi chân trời lộng
Lặng lẽ mai sầu góc bể trông
Dải nắng đìu hiu vàng những mộng
Dòng mưa lạnh lẽo trắng bao đồng
Thân đầy mệt mỏi tâm hồn rỗng
Dự kiến co mình ngủ giữa đông!

TRỞ LẠI VƯỜN XƯA (Ngũ độ thanh – một vần – bài họa)
Khi về nẻo cũ thấy vườn không!
Mỗi buổi thường mơ chén rượu nồng
Lạnh lẽo bao mùa cho kẻ ngóng
Bơ thờ những lúc để người trông
Giờ đây biệt biển xa thuyền sóng
Thuở ấy rời quê giã ruộng đồng
Tĩnh mịch chiều sương sầu lẻ bóng
U buồn cảnh vật dưới trời đông!
Thi Nang