MÃI NHỚ ANH

PHÚT TƯỞNG NIỆM
Nhang trầm tỏa ngát quyện hồn anh
Bỏ ruộng dừng thi giã biệt hành
Ý Đảng thông đường qua núi thẳm
Gương Người mở lối vượt sông xanh
Băng rừng lội suối Trường Sơn xẻ
Đổ máu vùi xương Bến Hải giành
Ngã xuống hiên ngang vì độc lập
Muôn đời Tổ quốc tạc công danh
15/6/2017
Phan Củ Chi
Xin phép được họa bài thơ này với Phan Củ Chi nhé!
MÃI NHỚ ANH (nđt)(bài họa)
Vạn kỷ muôn đời mãi nhớ anh
Từ xa vẳng lại khúc quân hành
Đường xưa bạt núi xuyên rừng thẳm
Nẻo cũ san đèo vượt suối xanh
Đánh Mỹ xua thù tâm chẳng sợ
Trừ Tây đuổi giặc chí năng giành
Quên mình để lại nhiều công lớn
Giải phóng sơn hà rạng rỡ danh
Thi Nang

NHỚ THƯƠNG LIỆT SĨ ANH HÙNG

Thuở đất Việt lâm vào đạn lửa
Đồng bào ta nát cửa tan nhà
Quân thù giày xéo sơn hà
Đầu rơi máu đổ rất là khổ đau
Vâng lời Bác cùng nhau đứng dậy
Dùng súng,gươm,mác,gậy tầm vông
Kề vai sát cánh chung lòng
Quyết tâm bảo vệ non sông của mình
Có biết bao gia đình yêu nước
Vợ bùi ngùi tiễn bước chồng đi
Xa nhau giữa lúc xuân thì
Xông pha trận mạc sá gì bom rơi
Khi cha còn ở nơi tiền tuyến
Chốn quê nhà mẹ tiễn đưa con
Băng rừng,lội suối,trèo non
Lên đường lúc tuổi vừa tròn đôi mươi
Cùng chung tay giúp đời đuổi giặc
Nguyện làm cho xã tắc thanh bình
Biết bao người đã hy sinh!
Xả thân cứu nước,quên mình cứu dân
Luôn giữ vững tinh thần chiến đấu
Nhiều gương sáng để hậu thế soi
Lòng son yêu nước thương nòi
Muôn đời nhớ Bác,mãi noi theo Người
Ngày nay sống trong thời thịnh trị
Mãi tri ân liệt sĩ anh hùng
Niềm thương nỗi nhớ vô cùng
Những người Cách mạng kiên trung ngoan cường
Thi Nang

TẤM LÒNG CỦA CHA MẸ

Từ sinh linh bé nhỏ
Con của mẹ của cha
Đã mang bao hình dáng
Di sản của hai người.
Rồi sinh ra bé bỏng
Cất tiếng khóc chào đời
.con của mẹ của cha.
Ngời lên bao hy vọng.
Từng ngày tháng năm qua,
Con lớn lên từng phút.
Cha mẹ chăm đút ăn.
Con lớn lên từng ngày
Bao năm bấy nhiêu ngày,
Con chơi vui chăm học,
Lớn lên cùng thời gian,
Cha mẹ là chỗ dựa
Cho con khôn con lớn.
Cho con được đến trường.
Học tập và vui chơi,
Cha mẹ luôn ở đó,
Theo sát con từng ngày,
Mong con luôn tiến bộ.
Thời gian vẫn trôi đi,
Con nên người khôn lớn.
Cha mẹ già theo tuổi,
Con đã có gia đình.
Lại làm cha làm mẹ,
Như bố mẹ ngày xưa,
Nhưng con ơi hãy nhớ,
Cha mẹ là quê hương
.lo cho con tất cả.
Khổng kể tháng kể ngày.
Và con ơi hãy nhớ,
Tấm lòng của mẹ cha.
ND