TẤM GƯƠNG TRUNG LIỆT DIỄN CA (tt)

Nàng ân cần trả lời nhỏ nhẹ:
“Em tin vượt cạn sẽ vuông tròn
Nương nhờ cô bác bà con
Anh đừng lo nghĩ héo hon cả người”
Trước phút rời xa,chàng dặn vợ:
“Sau khi em sinh nở yên lành
Chuyển vài dòng chữ cho anh
560.Từng ngày mong nhớ,từng canh ngóng chờ”
Nàng đã viết lá thơ đem gởi
Thế mà vẫn chưa tới tay chồng
Tình cờ,ở chốn hỏi cung
Cô Trinh ngầm báo cho Hồng Phong rồi (*)
Thật xót xa khi ngồi kế cận
Vờ không quen không nhận biết nhau
Dù cho trong dạ đớn đau
Nhưng luôn giữ vẹn trước sau một lòng
Minh Khai xót thương chồng khổ sở
570.Bị giặc Tây bắt bớ hai lần
Giam cầm đày đọa tấm thân
Dẫu nguy vẫn giữ tinh thần trung kiên
Lần đầu tiên ở trong nhà đá
Sau nửa năm được thả cho về
Hồng Phong phải trở lại quê
Quân thù quản chế khó bề vãng lai
Thi Nang
(còn tiếp)
+ Ghi chú:
(*): Cô Trinh: là bà mụ đỡ Lê Nguyễn Hồng Minh