TRỞ LẠI VƯỜN THU

Trong vườn thuở nọ lá còn xanh
Mới buổi đầu thu đã biệt cành
Cứ ngỡ gân dày tăng trưởng chậm
Đâu ngờ phiến mỏng lụi tàn nhanh
Hằn sâu nỗi nhớ dù không đạt
Khắc đậm niềm thương dẫu chẳng thành
Trở lại quê nghèo thăm chốn cũ
Âm thầm bóng lẻ dạo vòng quanh
Thi Nang

TRƯA THU

Dải nắng vàng soi những đọt dừa
Len vào tận não tiếng gà trưa
Tình sâu đã tạc không hề thiếu
Nghĩa nặng còn ghi chẳng có thừa
Biệt bảng thầm thương ngày sóng vỗ
Xa trường lặng nhớ buổi đò đưa
Đường xưa lối cũ hằn tâm khảm
Cảnh vật đầu sông ngỡ mới vừa…
Thi Nang

CHIỀU THU

Lưng trời ảm đạm có nhiều mây
Sải cánh chiều thu nhạn rẽ bầy
Khói nhạt đang trùm lên bãi cỏ
Sương mờ đã phủ xuống lùm cây
Nhìn qua xóm nhỏ sầu huyên cỗi
Ngoảnh lại nhà xưa xót liễu gầy
Thuở ấy rời quê từ giã bạn
Lâu rồi kỷ niệm vẫn còn đây
Thi Nang

SÁNG ĐẦU THU

Vầng dương xuất hiện ở chân trời
Bãi cỏ vương nhiều hạt móc rơi
Đã thấy bao chùm hoa đỏ rực
Vừa xem những cụm lá xanh ngời
Đoàn xe tấp nập về trăm nẻo
Lũ sẻ buông tuồng đến chục nơi
Ngắm cảnh đầu thu lòng nhẹ nhõm
Dù cho kiệt sức vẫn yêu đời
Thi Nang

ÁO DÀI VIỆT NAM

Bao hình phụ nữ chẳng hề phai
Đã trải nhiều năm mặc áo dài
Yểu điệu thân ngà trong xã tắc
Yêu kiều dáng ngọc giữa trần ai
Tô màu vạn cảnh còn ưa mãi
Điểm sắc ngàn hoa vẫn chuộng hoài
Nét đẹp mê hồn qua mỗi kiểu
Nên cần giữ lại đến ngày mai
Thi Nang

VỌNG CỐ NHÂN

Ngoài song lá rụng đã khô dần
Giữa buổi thu về vọng cố nhân
Nẻo cũ hôm nào qua mấy lượt
Đường xưa độ ấy trải bao lần
Vào nơi xóm quạnh thương thầy khổ
Ở chỗ quê nghèo nhớ bạn thân
Dẫu đến trường xa lòng chẳng ngại
Người đi gánh chịu cảnh phong trần
Thi Nang