NHỚ CHA MẸ KHI THU VỀ

Mưa tầm tã,dạ tái tê
Con ngồi lặng lẽ nhớ về mẹ cha
Trải nhiều bão táp phong ba
Cày sâu cuốc bẫm vượt qua cơ hàn
Dầm sương dãi nắng gian nan
Tìm tiền kiếm gạo nuôi đàn con thơ
Nhà tranh vách trúc đơn sơ
In vào trí não đến giờ chưa phai
Biết bao tháng rộng năm dài
Công ơn trời biển khắc hoài trong tim
Ngoài sân lá rụng nằm im
Mẹ cha đã khuất biết tìm nơi đâu!
Trời thu vần vũ mây sầu
Cho con nay đã bạc đầu nhớ thương
Khi về thăm lại quê hương
Chỉ nhìn thấy ảnh song đường mà thôi
Thi Nang

NGÓNG TRÔNG

CHIỀU THU BUỒN

Vẫn biết chiều Thu lá rụng buồn
Đi về lẻ bóng lệ sầu tuôn
Vì yêu nghĩa luyến nhiều hôm giận
Bởi mến tình say lắm buổi chuồn
Nhẫn nại buông phiền tâm chẳng vững
Kiên trì phủi lụy trí nào suôn
Hương nồng nhạt nhẽo hồn đau khổ
Tủi phận lênh đênh phải cúi luồn.
(Thơ: Đoàn văn Tiếp ……*…… Ngày: 26/07/2022)

Xin phép họa với Đoàn Văn Tiếp một bài nhé!
NGÓNG TRÔNG
Chiều quê ráng nhuộm cảnh thêm buồn
Má đỏ năm nào đẫm lệ tuôn
Đã khắc trong đầu bao buổi gặp
Còn in giữa dạ mấy hôm chuồn
Bên thềm quạnh quẽ tim thường nhói
Cạnh ngõ âu sầu tóc chẳng suôn
Mãi ngóng trông người đi vạn nẻo
Dù cho cực khổ vẫn không luồn
Thi Nang

CÂY THÔNG Ở VEN BỜ HỒ XUÂN HƯƠNG

Thường thấy cây thông chỉ có một gốc và một thân vươn thẳng lên cao rồi mới có cành.Đặc biệt cây thông này một gốc có nhiều thân từ gốc vươn lên cao ngất
CÂY THÔNG Ở VEN BỜ HỒ XUÂN HƯƠNG
Vãn cảnh ven hồ gió nhẹ qua
Dừng chân lặng lẽ ngắm thông già
Cùng chung một gốc nhiều thân thẳng
Ngọn đã vươn cành tỏa bóng ra
Thi Nang

THUNG LŨNG TÌNH YÊU (Đà Lạt)

Vào xem thung lũng tình yêu
Người đây,cảnh đấy khơi nhiều hồn thơ
Chờ ai biết có ai chờ
Âm thầm ngắm lá,thẫn thờ nhìn hoa
Xanh xanh rợp bóng vườn trà
Mô hình phố cổ như là Hội An
Trải qua những phút thanh nhàn
Biết bao ý gửi,vô vàn lời trao
Giọng như đường mật ngọt ngào
Kề vai sánh bước đi vào “mê cung”
Ngoằn ngoèo,khúc khuỷu lạ lùng
Lạc trong những đoạn đường cùng khó ra
Trẻ em hớn hở tham gia
Vui chơi thoải mái rất là hồn nhiên
Nơi đây: “tiểu cảnh hồ tiên”
Kia “khu tượng sáp” thường xuyên trưng bày
Chơi “game thực tế…” mê say
Rồi trông “chiếc lá” dạn dày gió sương
Quanh co uốn khúc cung đường
Dập dìu du khách mười phương xa gần
Đi vào “tiệm bánh tình nhân”
Vòng qua “tiểu cảnh sắc xuân” huy hoàng
Đến nhà “lưu niệm” khang trang
Lên đồi xuống dốc vững vàng vượt qua
Cháu đi bên cạnh ông bà
Con ngoan dìu dắt cha già đơn côi
Sau khi hồi phục sức rồi
Cùng nhau tiến bước lên “đồi mộng mơ”
“Nhà hàng hạnh phúc” đang chờ
Người đi kẻ đến từng giờ xôn xao
Sang “làng văn hóa” đẹp sao!
Tình dân tộc,nghĩa đồng bào thiết tha
Có nhiều nhạc cụ bày ra
Nhìn xong,dạo bước đi qua “bến thuyền”
Hòa hồn vào cảnh thiên nhiên
Lái xuồng “đạp vịt” bình yên giữa hồ
Nơi này lắm cậu nhiều cô
Thông xanh nước biếc điểm tô sắc màu
Từng đoàn kẻ trước người sau
Nhiều nàng đôi má đỏ au dịu hiền
Tiến vào “khu vực hoa viên”
Xinh tươi thoáng mát giữa miền trần ai
Bên nhau sát cánh liền đài
Thầm mong lặng ước đêm ngày bền lâu
Dừng chân xem “nguyệt vọng lầu”
Nam thanh nữ tú trên “cầu tình yêu”
Lên “đồi vọng cảnh” xế chiều
Vườn hồng đã nở mĩ miều biết bao!
Các đoàn du khách ra vào
Hoa hồng vạn đóa đón chào người qua
Xuống xem “thung lũng ngàn hoa”
Sắc màu rực rỡ chan hòa cảnh xinh
Như tranh thủy mặc hữu tình
Ông Sui,con cháu,gia đình cùng đi
Tuổi già sức yếu màng chi
Rất nhiều ấn tượng khắc ghi trong lòng
Thi Nang
Những từ ở trong “…” là tiểu cảnh hoặc địa điểm để du khách ngắm nhìn

HỒI TƯỞNG

ĐƯỜNG XƯA
Hàng cây rợp bóng phủ ven lề
Ở chỗ giang đầu nước lạnh tê
Vững dạ băng rừng luôn mến trẻ
Bền gan vượt suối mãi yêu nghề
Dù qua nẻo vắng không hề ngại
Dẫu lại thôn nghèo chẳng có chê
Những chặng đường xưa nhiều thử thách
Dầm sương dãi gió buổi đi về
Thi Nang
Bài họa 1
BỞI ĐAM MÊ
Giấy rách đừng quên giữ lấy lề
Nhiều năm bụi phấn vẫn còn tê
Ra trường giảng dạy vì yêu trẻ
Đến lớp chăm lo bởi mến nghề
Dẫu biết nhà nghèo không ngán ngại
Dù rằng lương thấp chẳng thèm chê
Thôi thì chấp nhận xin đừng trách
Mái ấm đơn sơ cũng được về
Nguyễn Tuấn 19.07.2022

Xin phép đáp lễ với Nguyễn Tuấn một bài nhé!
Bài họa 2
HỒI TƯỞNG
Người đi vội vã ở trên lề
Những buổi mưa nhiều dạ tái tê
Giã biệt trường xưa thường nhớ trẻ
Rời xa lớp cũ chẳng quên nghề
Từng qua suối thẳm bao người ngại?
Đã vượt sông dài mấy kẻ chê?
Tận chỗ rừng sâu đường vắng vẻ
Làm xong trách nhiệm để quay về
Thi Nang