BÓNG TRƠ VƠ

Lìa cành mấy lá rụng lơ thơ
Lặng lẽ người đi để kẻ chờ
Đất lạnh đông về hồn chửa tỉnh
Trời nồng hạ đến giấc còn mơ
Sầu mây cuối biển bay lơ lửng
Xót liễu đầu sông đứng thẫn thờ
Chạnh nhớ thương người nơi bến vắng
Nắng chiều th xuống bóng trơ vơ
Thi Nang