NHỚ

Trích đoạn:Hà Thu
EM VỀ
Em về nhớ lắm người ơi!
Sài Gòn hôm ấy nắng ngời mắt ai
Nhớ nụ cười như men say
Bập bùng lửa cháy tàn bay cao vời
Ân tình từ ấy lên ngôi
Em về còn tiếc cả trời nắng trong
Em về người có buồn không?
Đường xa cách trở nào mong tương phùng.
Đành ôm một mối tơ lòng…
Bâng khuâng chợt thấy gió lồng ngoài hiên
Hà Thu
NHỚ
 
Đường dài vạn dặm em ơi!
Anh nhìn cánh nhạn lưng trời xa bay
Bồi hồi trong dạ nhớ ai
Nhớ đêm lửa trại nhớ ngày dạo chơi.
Bây giờ hai nẻo đôi nơi
Để người ở lại suốt đời ngóng trông
Nhớ màu áo lụa Hà Đông
In hình khắc bóng vào lòng nhớ nhung
Em về không hẹn tương phùng
 
Hai đầu Nam Bắc nghìn trùng cách xa…
Thi Nang

TÌNH EM

TÌNH ANH
Tấm lòng Thầy giáo vùng xa
Trong gian khó sáng màu hoa tình người
Lần trang nhật ký, mỉm cười
Nào hay khóe mắt nhòe rơi, giọt buồn…
Sinh ra gắn với mái trường
Đời anh sau trước vấn vương – Trồng người
Anh vun từng nụ hoa đời
Vườn xuân đất nước mãi ngời tình anh…
Người lính – 17.3.2009

TÌNH EM

(Thân tặng Người lính trẻ)

 Em đi bảo vệ sơn hà
Không nề nắng táp mưa sa dặm trường
Vì dân vì nước yêu thương
Cho đời hạnh phúc quê hương yên lành
 
Em đi tiếp bước cha anh
Giữ gìn bờ cõi,biển xanh,đất trời
Chung lòng chung sức vì người
Nước nhà tươi đẹp sáng ngời tình em
Thi Nang

 

NHỚ CHẶNG ĐƯỜNG ĐÃ QUA

THẦY GIÁO VÙNG XA
Anh là Thầy giáo vùng xa
Sớm chiều bục giảng thiết tha gởi tình
Đầu xanh, ánh mắt ngước nhìn
Bảng đen, phấn trắng… lung linh nét đời
Tình anh cũng giản đơn thôi
Mà sao rộng lớn như trời bao la
Anh là Thầy giáo vùng xa
Gởi vào con chữ đậm đà tình yêu…
Người lính – 14.3.2009
_____________________________

NHỚ CHẶNG ĐƯỜNG ĐÃ QUA
 
Bao năm nắng sớm mưa chiều
Băng rừng vượt suối gặp nhiều khó khăn
Thất mùa hết gạo để ăn *
Củ nầng,củ sắn cùng măng độn vào **
Giúp bao tử đỡ cồn cào
Lòng người lúc đó khác nào thép tôi.
Quãng đời khốn đốn qua rồi
Bây giờ nhìn lại bồi hồi nhớ thương
Thương em nhỏ dưới mái trường
Nhớ người đồng nghiệp chung đường ra đi
Dù cho vất vả sá gì!
Sông sâu,rừng thẳm xanh rì cỏ cây
Nhớ đồng bào ở nơi đây
Hiền hòa chất phác tràn đầy nghĩa nhân
Đời trai chẳng ngại xa gần
Đem tài sức trẻ góp phần nước non
Thi Nang
*Năm 1977 hạn hán thất mùa nên phải ăn độn
**Củ nầng:một loài dây leo có củ ở dưới đất,thường mọc hoang ở trong rừng,đào lên rồi mang về nhà thái mỏng,ngâm vào nước và thay nước nhiều lần,nấu chín mới dùng được.
- măng: là đọt non của cây le(cùng họ với tre,trúc và tầm vông),rung cây cho rụng đọt xuống ,đem về luộc chín mới dùng được

 

ĐÊM TRUNG THU

Đêm nay dưới ánh trăng vàng
Thiếu nhi múa hát bên hàng cây xanh
Sáng ngời cặp mắt long lanh
Trên nhiều gương mặt hiền lành dễ thương
Tưng bừng ở chốn sân trường
Cung trầm,giọng bổng du dương mượt mà
Rộn ràng tiếng nhạc lời ca
Chào mời chú Cuội,cây đa,chị Hằng.
Bầu trời tỏa sáng vầng trăng
Vui chơi thoải mái cùng bằng hữu đây
Bên nhau nối một vòng tay
Thỏa lòng mong đợi bao ngày đã qua
Các em đều được nhận quà
Đèn lồng,hộp bánh,đậm đà tình thâm
Những người tài trợ hảo tâm
Giúp trường tổ chức mỗi năm một lần.
Thi Nang

TẢO MỘ

Về thăm mồ mả ông bà,
Đây là mộ của cha già kính thương
Chân bia nghi ngút khói hương
Bay lên quyện với làn sương trên mồ.
Mồ nằm tĩnh lặng lô nhô,
Xơ rơ mấy đám cỏ khô úa vàng.
Hằng năm tụ hội họ hàng
Lau rêu,giẫy cỏ,sửa sang mộ phần
Đượm tình thắm nghĩa thân nhân
Anh em,chú bác…quây quần bên nhau
Người người gương mặt dàu dàu
Làm tròn chữ hiếu,trước sau một lòng
Thành tâm kính nhớ tổ tông
Bao đời vun đắp cho dòng tộc ta
Thi Nang

HOA SÚNG (Nối tiếp khổ thơ của Người lính)

Người lính
BÔNG SÚNG

ngẩn ngơ chim đậu trên cành
bướm thôi đùa giỡn, ong đành ngừng bay
trên đầm một dáng trang đài
gởi tình theo gió ra ngòai biên cương…
Người lính

Thân chào Người lính,
Thi Nang rất hân hạnh được gặp bạn nơi đây,Thi Nang đã viết ít nhiều vần thơ về người lính nhưng vẫn còn thấy thiếu….Hôm nay cho Thi Nang nối tiếp ý của bạn nhé!

Hương thơm lan khắp nẻo đường
Nối liền tiền tuyến hậu phương một lòng
Dựng xây bảo vệ non sông
Rạng danh nòi giống con Rồng cháu Tiên
Thi Nang

Tự Tình Mùa Thu

ho-guom-mua-thu-ho-hoan-kiem-ha-noi-mua-thu-du-lich-ha-noi-1

Hư hao cỏ mọc ven đường
Cơn mưa mau đổ giọt vương nắng vàng
Sấm than, chớp vãn mùa sang
Rào rào chút nước, giọt mang trong lành

Cầu vồng thấp thoáng trời xanh
Hoàng hôn buông, thả tối quanh góc nhìn 
Xì xào một khóm Trúc Xinh,
Lộc Mai Chiếu Thủy, một bình Địa Lan

Một trời hoa cỏ mênh mang
Chân quen sỏi đá, bước càng thân quen….

Phương Nguyễn

Trong nhà một đóa hồng sen
Thêm mai thêm cúc giữa chen nhị vàng
Bắc Nam cách trở quan san
Tình huynh nghĩa đệ dặm ngàn xa xôi
Sài Gòn lặng ngắm trăng côi
Viết thơ tặng bạn mong thôi ưu sầu
Nhờ ai bắt một nhịp cầu
Đệ huynh sum hợp rượu bầu đầy vơi.

PTH

LẼ NÀO QUÊN ĐƯỢC…

Người lính
CÒN NHỚ KHÔNG ANH…

Hôm nào còn nhớ không anh
cánh đồng hợp tác thảm xanh trải dài
vượt trên màu trắng vành đai
già trẻ chung sức, gái trai chung lòng…
 
Anh ơi còn nhớ hay không
khai hoang mở đất máu hồng vẫn rơi
chiến tranh bỏ chạy đi rồi
vẫn còn giấu giữa đất trời nỗi đau…
 
Hỡi anh còn nhớ năm nào
Má Tám – Cây Điệp cờ đào mừng Xuân
lệ trào, tay vẫy đoàn quân
từ trong lòng Mẹ xuất thần bay lên…
 
Chắc anh còn nhớ, không quên
Thành Đồng Đất Thép là tên quê mình
rạng ngời trước ánh bình minh
lẽ nào anh lại vô tình… phải không?
Người lính

LẼ NÀO QUÊN ĐƯỢC…

Lẽ nào quên được quê hương…
Lẽ nào quên lúc xuống đường anh ơi!
Cờ sao phất phới rợp trời
Đoàn quân giải phóng nơi nơi tràn về
Tưng bừng khắp nẻo làng quê
Người người náo nức bốn bề âm vang
Mừng xuân toàn thắng huy hoàng
Quân dân đoàn kết viết trang sử hùng
Lẽ nào quên buổi tương phùng
Bắc Nam sum họp vui chung một nhà
Lẽ nào quên được quê ta
Thành Đồng Đất Thép nở hoa thanh bình
Lẽ nào quên những chiến binh
Tận tâm vì nước hết mình vì dân
Đồng bào thương tiếc,tri ân
Anh hùng,liệt sĩ xả thân giúp đời…
Lẽ nào quên được anh ơi…!
Lẽ nào quên được đất trời Việt Nam.
Thi Nang

TRĂNG ĐÔNG

Lặng nhìn bóng nguyệt nơi đây
Đêm đông lạnh lẽo làn mây che mờ
Liễu sầu ủ rũ ngẫn ngơ
Thông buồn lặng lẽ trông chờ ánh trăng
Tuyết gieo một khối tình băng
Dẫu trời rét buốt đâu bằng lòng đau
Mong mùa đông hãy qua mau
Cho xuân hồng đến xanh màu cỏ cây.
Thi Nang

NHỚ VẦNG TRĂNG XƯA

Vầng trăng năm cũ đâu rồi?
Để ai trong dạ bồi hồi nhớ thương
Bao đêm soi sáng dặm trường
Bây giờ vắng bóng,vấn vương tơ lòng
Lạnh lùng trong gió mùa đông
Người ngoài ngàn dặm ước mong quay về
Dừng chân thăm lại trăng quê
Mà sao đau xót tái tê tim hồng
Thi Nang